Ở nước Đức giữa lòng châu Âu. Có một quán ăn người Việt. Kinh doanh làm ăn buôn bán mấy chục năm trời rất là phát đạt. Một bữa nọ ở trên trần thông gió. Một chú mèo trắng khoang, bị rơi xuống giữa nhà trước mắt các thực khách. Anh nhân viên phục vụ vui vẻ nói đùa với các thực khách châu Âu rằng chúng tôi sẽ đề tên món mèo vào trong menu. Mọi người thấy có được không?
Người châu Âu không ăn thịt mèo nhưng họ biết là đùa nên cũng cười rất là vui vẻ.
Chú mèo trốn vào một góc bàn. Anh nhân viên phục vụ thương con mèo đang trong cơn hoảng sợ nên đem thịt gà và nước uống lại gần để yên cho nó bình tĩnh trở lại. Nhưng chú mèo vẫn nằm yên đấy không nhúc nhích. Nữ chủ nhân tu theo đạo Phật, kiêng sát sanh, gượng gạo đành để yên đấy đóng cửa quán đi về. Còn lại anh nhân viên bồi bàn với chú mèo hoang ở trong góc Tường. Anh bồi bàn quyết định khóa cửa quán Để chú mèo ở lại vừa là để bảo vệ quán mà là cũng canh chừng bọn trộm chuột đêm hôm.
Chẳng ngờ chuông điện thoại ở đầu kia reo lên. Ông chủ ở đầu dây, yêu cầu anh nhân viên dùng mọi biện pháp để đưa chú mèo ra khỏi quán ăn. Với lý do chú mèo có thể ở lại trong quán và cào rách bộ ghế salon bọc da. Hoặc chú có thể ăn ị ra đấy bẩn mất vệ sinh.
Bồi bàn buồn rầu lại gần chú mèo, lễ phép thưa
"Mời ông mèo ra ngoài cho!"Bất thình lình chú mèo đứng lên bằng hai chân và nói bằng tiếng Việt:
"Tại sao lại đuổi tôi đi? "
Anh bồi bàn giật mình hoảng sợ tưởng đâu mèo Tây chỉ biết nói tiếng tây ai ngờ thần mèo nói cả tiếng Việt Nam.
Anh chắp tay khấn lại: "Con lạy thần mèo đây là lệnh của sếp, mời thần mèo Ra ngoài vườn thôi ạ"
Thần Mèo méo lên một tiếng rồi nói: "Vậy có khác gì là đuổi ta đi! Ta ở trên nóc quán này phù hộ cho gia chủ ở đây làm ăn phát đạt mấy chục năm nay bây giờ lại đuổi ta đi là làm sao?"
"Dạ bẩm thần mèo gia chủ của con sợ ngài làm xước ghế da"
"Ta cào rách một bộ ta phù hộ cho mua được trăm bộ nghìn bộ mà gia chủ cũng tiếc ta sao?"
Nhân viên bồi bàn hết sức kiên nhẫn: "à ! hóa ra ông là cái thằng phù hộ cho sếp của tôi để bóc lột sức lao động của tôi đấy à! Ông phù hộ cho sếp của tôi chứ ông có phù hộ cho tôi đâu? Mất thời gian tôi còn phải về với vợ con của tôi! Ông biến cho!"
Anh bồi bàn túm cổ thần mèo xách ra vườn. Quặng luôn đấy! Thần mèo chỉ kịp méo lên một tiếng rồi biến mất!
Từ đó quán xá làm ăn xa sút không được khấm khá như trước nữa!
Câu chuyện có ý khuyên răn mọi người Từ nay nên thờ thần mèo làm thần hộ mệnh thần tài cho kinh doanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét