Kinh Phật muôn vàn, chư vị Tổ sư chứng đạo lựa ra những Kinh gần gũi với giáo hóa để cho đàn na thiện tín tụng trì. Lại Quốc âm nước ta khác nước Tàu, nên diễn Nôm na lời 6-8 để dưới già trẻ quê mùa cùng được biết, trên sĩ thứ có ngâm nga. Làm cái để răn lòng người ở chỗ tinh vi duy nhất. Ông Đồ Hoài Yên mùa Hạ năm rồi, thuận ý Tam Bảo mà phụng phiên Quốc ngữ làm tài liệu giảng dạy tại Trường Phật học Trung cấp Hà Nội. Cái hay lâu ngày chưa được phát ra. Giờ thì khí căng, đem gửi lên Blog này để làm cái Khí cho người cần thôi. Tôi lâu chưa chỉnh đốn thư phòng cũng muốn đem nó ra cho sáng sủa một tý. Chỉ đưa lời Quốc ngữ, còn phụ lục ảnh Nôm thì tạm đưa trang Bìa minh họa. Nguyên bản xin để dịp khác.
佛 曆 二 五 五 七 孟 夏
因 果 諸 經 摘 要 演音
河 內 佛 教 會 佛 學 中 級 學 校 B 班
Hoài Yên Nguyễn Văn Thanh phụng phiên
Nhân Quả
chư kinh diễn âm[1]
Phật truyền Nhân Quả chư kinh,
Chọn ra
yếu nghĩa phân minh ghi lời.
Người
nào trí tuệ vẹn mười,
Muôn
điều lành cả ấy người Phật thân.
Nhược
bằng Bồ Tát giáng thần,
Từ bi
quảng đại trí nhân khoan hòa.
Người
nào ngay thẳng thật thà,
Ăn chay
giới sát rồi đà sinh thiên.
Người
nào tu tạo chùa chiền,
Được
trùng lâu các ở miền thanh cao.
Người
nào làm quán sửa cầu,
Ngựa xe
thầy tớ dập dìu vào ra.
Đèn
nhiều cúng Phật đăng ra,
Được
sinh tinh tú ở tòa thiên cung.
Tràng
phan cúng Phật điện trung,
Rồi được
tàn tán lầu cung rườm rà.
Cho con
tu ở chiền già,
Rồi cha
mẹ được lên tòa thiên cung.
Niệm
Phật tưởng Phật làm lòng,
Rồi về
nước Phật khỏi vòng trần duyên.
Thụ trì
ngũ giới[2] sinh thiên,
Hay là
hồi hướng về miền Tây phương.
Thụ Tam
quy[3] khỏi phải vương,
Địa ngục
ngạ quỷ cùng đường súc sinh.
Tu mười
điều thiện ở mình,
Lên
thiên Đâu Suất tự tình tiêu giao.
Lâm
chung mượn bạn thiện vào,
Niệm Phật
cho cùng siêu cao thiên đường.
Tại gia
Bồ Tát giữ thường,
Được
chứng Phật quả lên đường thang mây.
Thụ bát
quan trai[4] một ngày,
Sau rồi
thành Phật kể rày mới thôi.
Ruộng
nương của cải những người,
Đem lên
chùa cúng rồi thời kết duyên.
Giàu
sang thầy tớ siêng cần,
Bồ đề
kết quả thành nhân có ngày.
Dù hương
hoa quả lòng ngay,
Cúng
Phật cúng tháp đến ngày lâm chung.
Bạch vân
hóa ngự trên không,
Liên hoa
tòa báu liên hoa rước mình.
Bằng
người của ít lòng thành,
Nhân
gian phú quý phúc mình dài lâu.
Thấy người
đói khát ở đâu,
Bây giờ
thí một rồi hầu được trăm.
Tu hành
nhân kết duyên thâm,
Thí một
được vạn phúc thầm ai hay.
Cứ rằm
mùng một ăn chay,
Được năm
trăm kiếp đều nay sang giàu.
Lại như
ác báo về sau,
Có chùa
có tượng không hầu đèn hương.
Quỷ ma
lẩn quất nhiễu nhương,
Tai kia
họa nọ thời thường xông pha.
Vào chùa
phóng uế nhổ ra,
Rồi làm
ngạ quỷ những là ăn dơ.
Vào chùa
lớn tiếng khinh sư,
Cởi trần
múa hát mới như đánh người.
Đều vào
địa ngục lâu dài,
Muôn đời
sầu khổ chẳng hoài nhân thân.
.
Người
nào rượu thịt ăn gần,
Ở chùa
dâm dục hoặc phần trăng hoa.
Thác vào
địa ngục Khôi hà[5],
Tội rồi
lại phải ra là súc sinh.
Người
nào chẳng học văn kinh,
Chẳng
kính thiện hữu lại tình gièm chê.
Địa ngục
Hắc ám phải về,
Sinh ra
hèn hạ lại bề thanh manh.
Người
nào ngày tháng sát sinh,
Âm cung
bắt lấy tâm mình lên dương.
Ốm đau
thất thểu mọi đường,
Thác vào
địa ngục sống thường chết non.
Người
nào chẳng kính Sa môn,
Khinh
nhờn cha mẹ dạy còn lần khân.
Đều vào
địa ngục hãm thân,
Trải
nghìn muôn kiếp không phần được tha.
Gian dâm
thê nữ người ta,
Trước
vào địa ngục sau là súc sinh.
Ăn gian
nói dối liền mình,
Nước
đồng rót miệng khổ hình càng ra.
Rồi làm
cú cáo nữa mà,
Người ta
chửi rủa ai là phàm ưa.
Người
nào ăn trộm lấy lừa,
Trước đà
làm súc sau bề đền muôn.
Rượu say
kế đó lại hơn,
Tam thập
lục báo rồi còn ngu si.
Trước
mình làm phúc của đi,
Bây giờ
giàu có của thì chan chan.
Người
nào chức tước quan sang,
Bởi xưa
lễ bái cúng nhường Phật Tăng.
Người
nào thọ khảo tài năng,
Bởi xưa
giới hạnh lòng hằng giữ chuyên.
Người
nào đẹp đẽ như tiên,
Bởi xưa
nhẫn nhục thảo hiền nết na.
Người
nào cung kính người ta,
Bây giờ
phận sự được là đàn anh.
Người
nào hèn hạ xấu danh,
Bởi xưa
thắc mắc hay khinh rẻ người.
Người
nào ngu nột mọi lời,
Bởi xưa
chẳng chịu dạy người lễ nghi.
.
Người nào
xấu xí đen xì,
Bởi xưa
giận dỗi mãi thì chẳng thôi.
Người
nào câm ngọng nhịu lời,
Bởi xưa
phỉ báng những người phải chăng.
Người
nào hèn hạ ở ăn,
Bởi xưa
chẳng giả nợ nần người ta.
Người
nào chốc lở mình ra,
Bởi xưa
hay đánh oan hòa chúng sinh.
Có ăn
tích giữ một mình,
Rồi làm
ngạ quỷ thân hình bẩn dơ.
Nghe
kinh chểnh mảng làm lừa,
Nghe
kinh nói chuyện lại bề làm chim.
Ăn không
cá thịt chẳng yên,
Nặng
duyên làm hổ nhẹ duyên làm mèo.
Đa dâm
thời phải làm hươu,
Ác độc
làm rắn lắm điều làm chim.
Chiếm
xâm lấy của chùa chiền,
Đọa đày
địa ngục tội đền còn lâu.
Nghe
chuông nghe khánh đánh đâu,
Nằm
không trở dậy phải đầu rắn lươn.
.
Uế ô
guốc dép vào chiền,
Mã đề
nước ấy là miền đầy thân.
Quả chưa
hiến Phật trước ăn,
Súc sinh
địa ngục chịu phần tội khiên.
Vu ô dâm
uế Tăng thiền,
Rồi sau
chịu khổ đọa miền súc sinh.
Người
nào săn bắn tư tình,
Sau rồi
phải chịu động kinh táng hồn.
Người
nào đốt rừng đốt non,
Sau rồi
phải chịu mê man dại nu.
Vợ chồng
chẳng kính chẳng hòa,
Rồi làm
cưu các kết là oan khiên.
Ăn ăn
uống uống liền liền,
Thân sau
đói khát nhiều miền bệnh nhân.
Thấy
người hiền thiện chẳng gần,
Luân hồi
ác đạo chẳng phần nào ra.
Hủy báng
Tam bảo nữa mà,
Đui mù
câm điếc lâu đà khổ thân.
Của chùa
phí dụng quá phần,
Luân hồi
ức kiếp ngục nhân lâu dài.
.
Nghịch
cha trái mẹ tâm hoài,
Sau rồi
sấm sét thiên tai giết mình.
Thấy
người làm ác tùy tình,
Sau rồi
khổ não nhiều chừng lo âu.
Đấu to
đấu nhỏ hay đâu,
Tấc dài
tấc ngắn càng lâu luân hồi.
Hai lưỡi
thêm đặt cho người,
Sau rồi
không lưỡi kém loài nhân luân.
Trai đàn
tiến bạt tiên nhân,
Cúng mặn
đi trước thêm phần tội khiên.
Hay đồ
chưa cúng Phật tiên,
Thừa cho
trẻ trước mang thêm tội nhiều.
Chí
thành trai cúng làm tiêu,
Bảy đời
cha mẹ năm điều tông thân.
Cùng
sinh thiên thượng đăng vân,
Giải
thoát khổ nạn ngục nhân tam đồ.
Hay là
lúc sống lên chùa,
Thắp đèn
treo phướn cầu về tây phương.
Hay là
giới sát giữ thường,
Phóng
sinh bố thí mọi đường thiện duyên.
.
Nhẫn
nhục ngay thật giữ bền,
Học kinh
học giáo cho chuyên lòng thành.
Thế thời
phúc tuệ tâm sinh,
Chẳng
còn vướng bận tội tình liên miên.
Cứ kinh
nhân quả làm tin,
Ai mà
nhận lấy phúc duyên ở mình.
Phật xưa
trí tuệ thông minh,
Xem mười
phương giới như hình bàn tay.
Xem
nghìn muôn kiếp xưa nay,
Cũng như
xem báu đặt bày trong xe.
Rõ ràng
thiện ác mọi bề,
Nhân nào
quả ấy chẳng hề sai đâu.
Có người
phúc hưởng dài lâu,
Trăm
nghìn kiếp nữa còn hầu chưa thôi.
Có người
gian ác bời bời,
Thế mà
giàu có đời đời phong quang.
Ấy là
quả trước còn sang,
Ác này
chưa đến tội đường chưa ra.
Có người
hiền hiếu thật thà,
Thế mà
khốn đốn cùng là long đong.
.
Ấy là
tội trước chưa xong,
Quả lành
chưa chín để dùng về sau.
Trồng
đậu được đậu từ xưa,
Chưa ai
trồng đậu được dưa bao giờ
Trồng
lúa cách năm cách mùa,
Bằng như
trồng phúc phải cho cách đời.
Cách đời
chóng đã như chơi,
Ngựa qua
cửa sổ đến nơi bao giờ.
Xin
người nghĩ lại tóc tơ,
Thân kia
đã mất bao giờ được thân.
Ba đường
ác đạo thời gần,
Thiên
đường nhân thế có phần còn xa.
Bây giờ
ta giữ thân ta,
Hồi tâm
tưởng Phật Di Đà niệm chuyên.
Tâm ta
là đất trồng sen,
Miệng ta
là nước tưới liền tốt xanh.
Sớm
khuya hai buổi tinh thành,
Như ôm
trái núi như canh đống vàng.
Lại thêm
khuyên bảo họ hàng,
Niệm trì
ấn tống thì càng phúc thêm.
.
Rồi ra
được thấy thánh hiền,
Cùng
mười phương Phật ở miền tây phương.
Tam đồ
bát nạn chẳng vương,
Lại được
chứng quả Phật đường trao ghi.
Ai mà ấn
tống đưa đi,
Kinh này
một quyển bằng thì nghìn trăm.
Phật
rằng thí pháp không chừng,
Muôn
nghìn châu báu không bằng lời kinh.
Bớt ăn
bớt mặc ở mình,
Để mà
lấy phúc hiển vinh lâu dài.
Áo cơm
có hạn thì thôi,
Rồi ra
của đời giả hết về không.
Sao bằng
tích phúc lấy công,
Nhân
duyên thoát khỏi cái vòng tử sinh.
Tu thời
muôn kiếp được vinh,
Há như
dương phúc chung mình mà thôi.
Kìa như
xá man cõi ngoài,
Kinh
vàng lời ngọc đến tai bao giờ.
Luân hồi
ức kiếp từ xưa,
Bây giờ
mới gặp được cơ duyên này.
.
Ngọc
vàng như núi nhiều thay,
Không
bằng mừng được kinh này còn hơn.
Kinh này
tai đã nghe tràn,
Phúc
duyên Phật quả ắt còn nảy nhân.
[1] Hiện
Viện Nghiên cứu Hán Nôm còn lưu giữ hai văn bản Kinh Nhân quả diễn âm mang ký
hiệu AB.351: 32TR., 26X16 và AB.96: 24TR.,
26X14,5.
Bản diễn Nôm, thể
lục bát,
một số đoạn kinh nói về nhân quả, trích trong các sách Phật, nhằm khuyên người
dốc chí tu hành và làm điều thiện để được phúc báo, nếu làm điều
ác thì bị ác báo đọa địa ngục, ngạ quỉ súc sinh. Văn bản chọn đọc đối chiếu là
bản AB. 351
[2] Ngũ giới là năm giới, năm điều ngăn cấm, phải
giữ của người Phật tử tại gia. Sở dĩ đức Phật đặt ra năm giới, vì Ngài mong muốn
cho người Phật tử tại gia hưởng được quả báo tốt đẹp. Người Phật tử không thể
chỉ thọ Tam Quy mà không trì Ngũ Giới. Người đã quy y là đã bước một nấc thang
đầu tiên, nếu không giữ giới có nghĩa là dừng lại tại đó, không tiến bước tới nữa.
Năm giới này không những để tiến bước trên đường giải thoát, mà còn đem lại trật
tự, an vui, hòa bình cho gia đình, xã hội.
Người Phật tử tại gia đã quy y giữ từ một tới năm giới sau đây:
1/- Không sát sinh,
2/- Không trộm cướp,
3/- Không tà dâm,
4/- Không nói dối,
5/- Không uống rượu ( không dùng các chất gây nghiện).
Người Phật tử tại gia đã quy y giữ từ một tới năm giới sau đây:
1/- Không sát sinh,
2/- Không trộm cướp,
3/- Không tà dâm,
4/- Không nói dối,
5/- Không uống rượu ( không dùng các chất gây nghiện).
[3] Tam Quy nói đủ là Quy y
Tam Bảo. Tam Bảo là Phật bảo, Pháp bảo và Tăng bảo. Phật là chỉ đức Phật Thích
Ca Mâu Ni, do trước kia ngài tu hành giác ngộ thành Phật. Pháp bảo là giáo pháp
do Đức Phật nói ra chỉ dạy đường lối tu hành. Tăng bảo là những vị tu hành theo
giới luật và chánh pháp của Đức Phật.
[4] Bát quan trai giới là một phép tu hành của
người tại gia áp dụng trong một ngày một đêm (24 giời).
Chữ "Quan" là cửa, cửa ngăn chặn 8 điều
tội lỗi. Chữ "Trai", tiếng Phạn là Posadha, nghĩa là khi đã qua giờ
ngọ (12 giờ trưa) không được ăn nữa. Vậy "Bát quan trai giới" là sự
giữ gìn cho thân tâm được thanh tịnh trong 24 tiếng đồng hồ bằng cách ngăn chặn
8 điều tội lỗi sau đây:
1. Không được sát
sanh
2. Không được trộm cướp
3. Không được dâm dục
4. Không được nói dối
5. Không được uống rượu
6. Không được trang
điểm, thoa dầu thơm, múa hát và xem múa hát.
7. Không được nằm ngồi
giường cao rộng đẹp đẽ
8. Không được ăn quá
giờ ngọ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét