Hữu Nhận Thức有認識 và Có Nhận Thức
Hữu Nhận Thức有認識 và Có Nhận Thức
Làng Hàn Lâm nọ có 1 đại hào phú, họ Hán tên
Nôm, gia tư giàu có, đất rộng nghìn vuông. Hán Nôm có 1 cô con gái đặt tên là
Di Sản, tuổi tròn 17 lẻ 2 tháng, xinh đẹp có thừa. Hào phú Hán yêu thương cưng
chiều hết mực, tài sản bao nhiêu đều để dành để dụm mà chiều cô. Gia nhân trong
nhà cũng yêu quý tiểu thư hết mực, vì nhờ tiểu thư mà công ăn việc làm họ ổn định,
dư dật. Hán Nôm quý cô con gái lắm, mỗi lần có Khách quý đến thường hay khoe
con, gọi ra hầu trà châm tửu. Nhan sắc lộng lẫy hiếm có. Hán Nôm còn chụp những
1702 bức hình đẹp của Tiểu thư Di Sản những khi bắt thần, lưu giữ vào đĩa CD để
mà ngắm những lúc thanh bình.
Ở làng Đại Học bên cạnh có chàng Điền Phúc Anh, làm nghề dạy
học, kiêm bán hàng trên internet. Nhân buổi cách mạng công nghệ, luật sở hữu lỏng
leo đã lẻn vào Tư gia Hào phú bên làng Hàn Lâm, rủ rê cưỡng bức cô Tiểu thư
xinh đẹp, đánh cắp cả bộ đĩa CD lưu trữ ảnh màu mà Phú hộ Hán vẫn coi như của để
dành. Chàng tuyên bố là đã cưỡng chiếm thành công cô Di sản. Để chứng minh thì
chàng đăng ảnh đẹp lên, phổ cập miễn phí. Chỉ thu phí vận hành máy móc mà thôi, đâu
mỗi người 500k/1 lượt truy cập. Tặng riêng Soft online -cái này chắc là bẻ khóa,
nhưng Luật nước chưa cấm hẳn, dân tình vẫn nhiễu dùng bừa. Người làm trong nhà
Phú hào Hán im rít. Có người đem việc báo lên trưởng làng Hàn Lâm để trình quan, tróc nã truy hồi tên Điền Phúc Anh. Trưởng làng Hàn Lâm – Quang Thuấn Nguyễn,
không biết truy tra thế nào ủy cho Phó Lý Minh Tuấn Trần ra cáo thị với cả làng
rằng:
-Trên Internet chỉ có 36 hình của cô Di Sản không phải 1702
hình, và hình trên đó là hình Đen-Trắng không phải hình Màu như CD của Phú hộ
Hán.
-Vả chỉ còn có 4 hình, tên Điền Phúc Anh đã ẩn đi 33 hình rồi,
không xem được nữa nên không biết có phải của nhà Phú hộ Hán hay không.
- Cô Tiểu thư Hán Di Sản đã đủ tuổi cập kê, nên chuyện yêu
đương tình ái không phải là lệ của làng hạn chế thanh nữ yêu thương.
- Có một số hình là do khách quý trước đây của Phú hộ Hán cho
Điền Phúc Anh. (Khách này cũng lạ: chưa xong công trình đã đem tư liệu đi biếu
để họ Điền đăng bán kiếm lời. Có tin được không?)
- (Cái này mới nực cười ghê này): Các Bộ Phận của cô Di Sản là các bộ phận đẹp, ngoài việc bảo tồn và gìn giữ thật tốt Các Bộ phận Di Sản quý giá, nó sẽ càng phát
huy được giá trị nếu được càng nhiều người biết đến và sử dụng để phục vụ mục
đích nghiên cứu. Miễn là bản gốc các Bộ phận gốc của cô Di Sản vẫn được lưu giữ an toàn tại nhà Phú Hộ Hán.
Cuối Cáo thị ban ra có mấy dòng rất nực cười. Những nơi gửi
là: Trưởng làng Hàn Lâm (để báo cáo); Phó Lý làng Hàn Lâm (cũng để báo cáo);
Nhà phú hộ Hán (chỉ để cho biết thôi – không phải báo cáo - sic).
Dân làng Hàn Lâm, 1 phần lớn cũng từ làng Đại Học di cư sang,
sợ oai Giáo Điền, sang đây lại nhờ ơn Trưởng Làng nên cũng thích cuộc Thái Bình
Thịnh Trị, nên không đả đẫy gì(Các Bộ phận sinh lý gốc vẫn còn nguyên đấy thây!). Nhưng dân Internets cả nước cười chảy vãi cả đái:
-ảnh màu đỏi sang đen trắng có gì khó, nó công lên rôi thì nó ẩn đi cũng được, mà nó đã có bản chụp hình rồi thì nó không dùng nghiên cứu thì nó chùi đít cũng được,
-nó đã có bản chụp xem rồi thì nó cần đéo gì đến bản gốc! Người ta cười thầm dân làng Hàn Lâm là ngu có đất có mả rồi. Nhưng chúng nó không kiếu thì ai kiếu.
- Xem ra cái câu chốt ấy thì Điền Phúc Anh lại là có công lớn chứ không vừa. Dễ phải Huân chương cho sự nghiệp Truyền Bá Ảnh Di Sản nhà họ Hán ý chứ.
Còn Trưởng làng thì thôi rồi, nếu khuyến khích càng nhiều người biết đến, thế thì đưa mẹ toàn tập cho nó đăng lên Mạng đi. Khốn nỗi vẻ đẹp Á Đông huyền bí nhà họ Hán lại không phải cô bán xôi đầu ngõ, bác chú bơm xe trên phố, hay cánh xe ôm gầm cầu … có thể thưởng thức được như Chuyện Tấm Cám đâu, mà Ngụy biện cho càng nhiều người biết càng tốt. Lãnh đạo mà người ta bưng đồ cơ quan đi, lại nói bưng đi càng nhiều càng tốt … Nực cười! Vậy có thơ rằng:
-ảnh màu đỏi sang đen trắng có gì khó, nó công lên rôi thì nó ẩn đi cũng được, mà nó đã có bản chụp hình rồi thì nó không dùng nghiên cứu thì nó chùi đít cũng được,
-nó đã có bản chụp xem rồi thì nó cần đéo gì đến bản gốc! Người ta cười thầm dân làng Hàn Lâm là ngu có đất có mả rồi. Nhưng chúng nó không kiếu thì ai kiếu.
- Xem ra cái câu chốt ấy thì Điền Phúc Anh lại là có công lớn chứ không vừa. Dễ phải Huân chương cho sự nghiệp Truyền Bá Ảnh Di Sản nhà họ Hán ý chứ.
Còn Trưởng làng thì thôi rồi, nếu khuyến khích càng nhiều người biết đến, thế thì đưa mẹ toàn tập cho nó đăng lên Mạng đi. Khốn nỗi vẻ đẹp Á Đông huyền bí nhà họ Hán lại không phải cô bán xôi đầu ngõ, bác chú bơm xe trên phố, hay cánh xe ôm gầm cầu … có thể thưởng thức được như Chuyện Tấm Cám đâu, mà Ngụy biện cho càng nhiều người biết càng tốt. Lãnh đạo mà người ta bưng đồ cơ quan đi, lại nói bưng đi càng nhiều càng tốt … Nực cười! Vậy có thơ rằng:
Chức đâu có chức lạ đời
Ở đâu lãnh đạo toàn người ranh ma
Rõ ràng của ở nhà ta
Làm ra mua bán Thực thà đôi bên
Chỉ mừng thầm cho mấy ông khách Tây, Tàu, Nhật, như Vương Tiểu
Thuẫn, Yao Ta Kao, Philip Papin, Choi piang Uk … lâu nay vẫn đến chơi nhà họ
Hán để thưởng thức vẻ đẹp Phương Đông của cô Di Sản. Nay họ chỉ trả có 20 Euro
là mua được cả bộ ảnh đen trắng. Vậy mới có thơ rằng:
Có người khách ở Viễn phương
Xa nghe cũng nức tiếng nàng tìm chơi
Thuyền tình vừa ghé đến nơi
Ôi thôi ảnh đã tơi bời on line
Đám gia nhân nhà họ Hán, vốn thường được thưởng thức trọn vẹn
thuần khiết vẻ đẹp kia giờ cũng mất tiền được ngắm đen trắng. Vậy lại có thơ rằng:
Bậy giờ đất thấp trời cao
Ăn làm sao nói làm sao bậy giờ
Càng lên mạng càng ngẩn ngơ
Ruột đau như quặn vò
tơ Dối lòng
Sợ uy dám hở nguồn
trong
Khôn ngăn Giọt ngọc
dòng dòng nhỏ sa
Nén lòng tụng khúc âu
ca
Mừng nay Thiên hạ đất
ta THÁI BÌNH.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét