Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Nhớ Hai Thân

Cha mẹ sinh ra ta- ta nghe lời cha mẹ. Cho ta ăn, cho ta mặc, cho ta học hành-Ta vâng lời. Lớn lên, không xin được việc làm. Cha mẹ lo liệu cho tìm công ăn việc làm-Vâng lời cha mẹ. Lập gia đình, sinh con cái, con ta cha mẹ lại chăm. Tuổi già lực bạc. Không còn làm lụng kiếm tiền được nữa. Con cái trưởng thành dần dần quyết định các việc của bản thân, rồi cả trong nhà- Bố mẹ thành những người già vô dụng cần phải chăm sóc. Nhớ lời Kinh Thi mà lòng tư hiếu không được ở gần. Cảm ơn cụ Lê Phục Thiện dịch thơ:
Ai ai phụ mẫu
Sinh ngã cù lao
Dục báo thâm ân
Hạo thiên võng cực.”
Dịch:
“Cha sinh ta! mẹ nuôi ta!

Nhớ ơn cha mẹ, xót xa tấc lòng !
Thương vì khó nhọc vô cùng,
Nhớ ơn cúc dục, nhớ công sinh thành
Sánh cùng trời rộng mông mênh,
Ơn sâu muốn báo, hỏi mình làm sao?”
(Xa mong 2 chữ bình an)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét