Thích thơ Đường mà ít thuộc. Nhưng ai tâm sự bài gì ra thì
nhớ tha thiết ngay bài đó. Chẳng cứ gì phải Thi gia hay Tác gia, khi cái minh
linh cảm nhận được thì ai cũng như ai. Nhớ ai phương xa, nhớ ai đã đi xa.
Ký viễn – Gửi người đã đi xa/ Lý Bạch
Người còn đây hoa ngát hương
Người đi để lại chiếc giường trống không
Trên giường chăn cuốn ai nằm
Ba năm mà vẫn hương thầm còn dư
Hương kia chẳng mất bao giờ
Người đi không biết bao giờ về đây
Tương tư vàng lá rụng đầy
Rêu xanh sương trắng thấm dầy thềm xưa
Cổ Hoan - Nam Đường Đức dịch
Một Bản dịch của Lão Nông trên Thi viện
Xin chép lại vài chỗ
Người xinh khi ở đấy hoa
Ra đi giường trống cửa nhà lặng tăm
Giường không đệm cuốn ai nằm
3 năm hương vẫn tỏa nồng đâu đây
Hương còn không dứt đến nay
Người đi đi mãi chẳng quay chở về
Nhớ nhau lá rụng vàng hoe
Sương rơi trằng ướt dầm dề rêu xanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét