Thương người
Trời cho ai cũng là người
Dẫu rằng khác họ cùng loài mới nhau
Yêu thương cho trọn một mầu
đừng câu kinh rẻ chớ câu ghen bì
Như loài chim quạ biết gì
Mà sao lại có tiếng kia gọi đàn
Đối với cha mẹ
Ta sinh ra ở trên đời
TRời cho tai mắt khác loài vô tri
Lọt lòng xưa chửa biết gì
Nay ta đã lớn phải suy cho đành
Vì ai nay mới có mình
Mẹ cha đội đức công trình xiết bao
ơn này sánh mới trời cao
Trong lòng ta chớ lúc nào dám quên
Tập sao nên được con hiền
Để cho cha mẹ khỏi phiền vì ta
Một niềm phép tắc nết na
Biết sợ biết kính mới là con ngoan
Với làng nước họ hàng
Xét xem trong họ trong làng
Cô dì chú bác ngang hàng mẹ cha
Cùng người xưa cũng một nhà
Cũng trong máu mủ cũng là thịt xương
Vậy ta phải kính phải nhường
Biết mình phận dưới lánh nhường người trên
Ở sao nội ngoại đôi bên
Vừa lòng đẹp ý cũng khen nết mình
Trình thưa thăm hỏi phân minh
Nhời ăn tiếng nói cho thanh mọi bề
Trong nhà anh nọ em kia
là nhà có phúc đề huề đông vui
Thân ta sau ở trên đời
Anh em ruột thịt là nơi nương nhờ
Chân tay chớ có lìa ra
Phải sao đầm ấm thuận hòa thân yêu
Ngọt bùi san sẻ cho đều
Đừng cầu tư lợi giở chiều tranh nhau
Xương tàn cốt nhục hay đâu
Hỏi khi hoạn nạn biết cầu đến ai
Anh em như thể 1 người
Dầu sao chớ có bỏ rời nhau ra
Cùng nhau sinh ở 1 nhà
Một lòng 1 chí mới là nên hay
Nhất là chớ dạ riêng tây
Cốt sao nức tiếng hương bay giống nòi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét