Ôn-như hầu Nguyễn gia-Thiều阮嘉韶: Cung Oán Ngâm Khúc宮怨吟曲/ Duy-tân維新 Nhâm-tí 壬子1912
Bản này chỉ đề là Cung Óan Ngâm 宮怨吟, những cũng chính là Cung Oán ngâm khúc.
“Cung oán là một trong ba khúc ngâm quốc âm nổi tiếng trong văn học cổ điển Việt Nam. Sáng tác theo thể song thất lục bát. Cung oán ngâm khúc diễn tả tâm trạng của người cung nữ vốn nổi danh tài sắc: “Chìm đáy nước cá lờ đờ lặn, Lặng lưng trời nhạn ngẩn ngơ sa .” Số phận run rủi, nàng được tiến vào nội cung hầu vua, nhất thời được chiều chuộng, vinh hoa phú quý hết mực. Nào ngờ tình ái của nhà vua ngày một nhạt nhẽo, bị bỏ quên cùng với thời gian, nàng phải sống lạnh lẽo cô đơn trong cung cấm: “Cung quế duyên phai chầy bóng thỏ, Phòng tiêu thức thắm ngắm xe hươu!”
Từ điển văn học: “Bản in chữ Nôm cũ hiện còn là vào khoảng đầu thế kỷ này (thế kỷ XX.)(AB.26) ”. Thực ra bản AB.26 hiện chưa rõ còn không (không thấy Thư mục sách Hán Nôm Viện NCHN nói đến). Thư viện VĐBC trước cũng có một bản in Cung oán ngâm do nhà Phú Văn đường in năm Tự Đức 19 (1866), ký hiệu AB.392, nhưng sau đó đã đem về Paris. Như vậy bản in này của TVQG là 1 trong những văn bản in xưa hiện có về tác phẩm Cung oán ngâm của Nguyễn Gia Thiều.”
Notes: Ngô Đức Thọ, chủ biên; biên soạn: Ngô Đức Thọ, Nguyễn Thuý Nga, Vũ Lan Anh, Nguyễn Đức Toàn. Thư mục sách Hán Nôm ở Thư viện Quốc gia. Hà Nội: Bộ Văn hoá thông tin - Thư viện Quốc gia, 2002: trang 81.
(Bản thiếu chỉ có đến câu thứ 288 là hết – Sách bị tàn khuyết) của thư viện Quốc gia Hà Nội
Nhiều chỗ bị rách nát mất chữ. Chúng tôi bổ sung theo các bản khác, phụ thêm phần phiên thơ tự tình chữ Nôm bên trên.
Phần chữ khác biệt được bôi màu đỏ.
Liễu-văn đường tàng bản Thử sinh hữu hạnh cận quân
vương Khởi liệu cung trung bão hận
trường Ngọc nhị khả năng khoa quốc sắc Đông hoàng ưng bất phụ thiên
hương Xuân quy cấm uyển hoa tài
phóng Hi ngự hàn nhai tích sạ hoang Ta ý bằng thùy thiên thượng
ngữ Do nhiên hồng phấn đấu cung
trang Hạ-Thái Nguyễn vân- Chương đề
|
Cung Oán Ngâm – Duy tân Nhâm tí
niên trùng san 1912
Thần-khê Đồng-phong thừa thư
|
Kiếp này may mắn được hầu vua Trong cung ôm hận có ai ngờ Nhụy ngọc còn khoe hàng sắc nước Hương trời đâu phụ gió xuân đưa Ngày về vườn cấm hoa đương sắc Lạnh thưa bốn vách hóa hoang vu Ta thán bằng lời chỉ trời thấu Phấn hồng ghen đấu chốn cung vua |
|
Phần
tự tình tiểu luật bên trên mô tả việc một người Đã có gia thất vợ con đầy đủ. Nhưng
say mê tình mới, muốn được hòa hai vẹn cả Cát Cù(Cát – chỉ vợ thứ; Cù- chỉ vợ cả).
Đêm tơ tưởng ngày nhớ mong. Được thuận ý vừa tình trên dưới. Duyên đẹp đủ đôi,
con cháu đông đúc.
Khen ai khéo dựng nên lời Để mình thiên ý ra người lẳng
lơ Lại nghĩ chữ Cát Cù phúc lí Lại muốn cho đào lí đầy sân Cho nên ran ríu tình nhân Cá đi nhạn lại âm thầm vì ai Vì ai để cho người tưởng nhớ Tài tử hay hồng nữ giai nhân Nợ thì những cũng là chung Ngày tơ tưởng mặt đêm cân cấn
lòng |
Tự tình tiểu luật Thời nhân bất thức dư tâm lạc Tương vị thâu nhàn học thiếu
niên Thảnh thơi trong chốn thư
hiên Hương trà khêu ý mầu sen mượn
lòng Nghĩ mình đã qua vòng con trẻ Kể tuổi ra mới lẻ ba tuần Sắt cầm hòa vận như tân Quế hòe vài cụm trước sân đua
cười Cứ thế vậy ở đời cũng đủ Thấy phương ngôn con của chẳng
sai |
Chìm đáy nước cá từ lừ lặn Câu cẩm tú đàn anh họ Lý[16] |
Trải vách quế gió vàng hiu hắt[1] Cỏ cây cũng muốn nổi tình mây mưa[12]. |
Vẻ xen lẫn rộn miệng cười Hương trà lẫn rộn giọng người
nhỏ to Tinh quang tỏ ngọc nha chuốt
chuốt Xuân thu chiều lan cúc xinh
xinh Rõ ràng tài sắc phân minh Chẳng tin ướm thử thiên bình
mà coi Nét tình ý đố ai vẽ được Se chỉ hồng muốn buộc trăm
năm Chỉ hồng vấn vít khăng khăng Những còn nhờ lượng song thân
thế nào |
Cũng bởi vì nhẽ hằng thanh khí Mới ra điều trọng nghĩa thâm
tình Có khi chung bóng dưới mành Những lời giao kết rành rành
như in Nhời ý hợp rằng duyên rằng hợp Giải đồng tâm vừa ấm vừa êm Trăm điều gắn bó như nêm Chữ tình tạc dạ chữ duyên ghi
lòng Mặt nhìn mặt thức hồng càng
thắm Tay cầm tay vẻ phấn càng tươi |
Kìa thế cục như in giấc mộng[34] Tử, sinh, kinh, cụ làm nau mấy lần[40]. Cuộc thành bại hầu cằn mái tóc[41] |
Nguyệt thu kia chưa hé hàn quang Gan chẳng đá khôn đường khá chuyển[28] |
Chày Yên Thái, chuông Huyền
Thiên Tiếng trong tiếng đục réo
buông bên màn Dế đánh đàn dỉ di chi mãi Cuốc cầm canh khắc khoải chẳng
thôi Đàn gà nó cũng chịu người Trống canh nó cũng kêu người
sầu riêng Giở sách xem lòng nào nghĩ
sách Ôm đàn ra có thích chi đàn Xưa nay rõ dấu chàng Phan Bây giờ thì lại tân toan bằng
mười |
Còn lắm kẻ ra vào bàn phản Lòng hai thân ngằn vắn chưa
yên Lại còn tuế nguyệt phải kiêng Dũ điều thưa thốt phải êm đợi
chờ Đợi chờ những 2 mùa câu vẹn Dạ nhớ nhung chất đến bằng
non Non mòn nhưng dạ chẳng mòn Nhớ ai đắp lũy xây tường tâm
can Ngày 2 buổi cơm thường mà kém Đêm năm canh giấc bướm nào êm |
|
Mồi phú quý dử làng xa mã[58] |
Gót danh lợi bùn pha sắc xám[45] 65 |
Thức từ dẫn ngó bàng hoàng Xác sơ tùng hạ võ vàng mai
thu Chen chín khúc chẳng vò mà rối Ngoài sáu kinh không lỗi mà
sai Chẳng cuồng cấu cũng bồi hồi Chuyện trò lẩn thẩn nói cười
quàng xiên Giở sổ xem thanh long báo hỉ Xoi gương nhìn ngư vĩ phong
quang Bói tiền gieo quẻ đồng nhân Thê tài trì thế nhật thần
tương sinh |
Xem Bích Câu những cười Trần
Tú Đọc Tài Tình những rõ chàng
Kim Từ rày chớ vội chê khen Thức lâu mới biết rằng đêm
canh dài Canh dài nỡ để ai dựa án Quạt mỏi tay chỉ mát ngoài da Nỗi riêng riêng những xót xa Ngày thì mỏi mắt đêm đà mang
tâm Thương không cắt đau dần lá
phổi Nhớ không hun xông khỏi buồng
gan |
|
Lấy gió mát trăng thanh kết nghĩa Hẳn túc chướng làm
sao đây tá[88]? |
Cầu Thệ thủy ngồi trơ cổ độ[72] Tang thương đến cả hoa kia cỏ này. 100. Trò ảo
hóa[74] đã
bày ra đấy |
Kể duyên kì ngộ là hai Trước thì cù mộc sau thời cát
oanh Cù trên ghánh đương sinh hoa quả Dây cát leo cũng đã gần nơi Từ đây muôn việc ơn trời Vun trồng cho cát tốt tươi
như cù Sinh sắc đua chen cành lớp lá Bốn mùa mãn hoa quả phu vinh Lòng trời hay chấp lòng thành Lọc lừa lấy mối tơ lành xe
cho |
Việc ấy thành dễ như phản chưởng Cớ sao còn chầy hoãn cô lưu Mong cho ngày tháng cho mau Những nhời ước nguyện cùng
nhau vẹn toàn Mệnh trước hẳn cũng phường yểu
điệu Cái nợ tình vướng víu lắm nơi Kiếp này trời bắt làm trai Hiệp tâm giả nợ tư hoài mới
xong Nhớ từ thửa qua vòng tổng
giác Mảnh phong tình lạc tác hẳn
thôi |
|
Đệm hồng thúy[104] thơm tho mùi xạ 145 Xe dê lọ rắt lá dâu mới vào[115]. 160. |
Đường tác hợp trời kia run rủi Gió đông thôi đã náo đào ghẹo mai[100]. 140. Xiêm nghê nọ tả tơi trước gió[101] |
Đoàn viên đông đúc nhà lan Tiếng đẹp càng rộng cung đàn
càng cao Rượu thanh tao nâng lời thích
chí Bút vẽ với sơn thủy tương
thân Người tài tử kẻ giai nhân Chữ tình phỏng mấy nghìn cân
cho bằng Thơ hội thái vần thông ý quảng Cờ hồi vui tướng vững quân bền Trên hiếu thuận nở lòng huyên Son điểm tứ đức tía khuyên
tam tòng |
Từ rày chớ nông lo hẹp nghĩ Phải mở lòng như bể thênh
thênh Nhân duyên gặp gỡ đã đành Khi tác tại kỉ khi thành tại
thiên Những lời nguyện trăng đà
cũng thấu Chẳng đành lòng trăng có xe
dây Quan Thư hiệp nghĩa từ đây Ơn sâu thăm thẳm nghĩa dày
chan chan Hẳn Thôi Trương lứa đôi cũng
thế Chừng Lưu Nguyễn sự thể chẳng
hơn |
|
Thôi cười nụ lại nhăn
mày liễu Lan mấy đóa lạc loài sơn dã |
Khi ấp mận ôm đào gác Nguyệt[116] |
Cũng là câu chuyện bài bây Cũng có chữ ý mới hay chữ
tình Một chữ tình sinh thành muôn
thế Cầu tình trời ai kể chớ đi Vì tình nên phải nghĩ suy Tình nên nhân nghĩa duyên thì
phương viên Nhời ước nguyện từ đây chọn vẹn Bể ái ân đã đến dồi dào Mới hay một sợi chỉ đào Là dây bách thế buộc vào mới
nhau |
Cương thường đã có công gìn
giữ Châu Trần thời luận nghĩa Tào
khang Xin Chung tư lấy nửa đàn Cho bằng số lý hàng hàng gấm
thêu Cho đủ cùng xa yêu cách tưởng Chữ thái bình ngật hưởng trăm
năm Mới hay bói cũng không lầm Tướng liễu cũng thực số trần
cũng hay Kính yêu này như Thi Vô dịch Câu ngã nguyện đã thích từ
đây |
|
Trong cung quế âm thầm chiếc bóng Cửa châu gió lọt, rèm ngà sương gieo[154]. 220. Ngấn phượng liễn mọc rêu lỗ chỗ[155] |
Ai ngờ bỗng một năm một nhạt[138] Chúa xuân nỡ
hái một hai bông gần[143]. 200. Vốn đã biết cái thân câu trụ[144] |
Bắt người tài tử nợ người
giai nhân Chẳng qua tính cũng lần thần Cơn chi nhớ vắng mong thầm
làm chi Chẳng quan nặng nỗi yêu vì Bán đường dại dột mua bề cười
vui Nhớ từ khi mới biết ai Cành sen mới nở một vài bông
hoa Bây giờ thung đã rườm rà Mai điểm sắc trắng đào pha
màu hồng Nhớ khi bàn phản riêng chung |
Ký tình tiểu luật Vườn lan đương hội thái hòa Chồi non đông đúc chồi già tốt
tươi Cành hoa mới điểm một hai Hương bay sực nức ghẹo người
thư hiên Vui xuân vui cả bút nghiên Tưởng người tình thảo một
thiên chuyện tình Nghĩ câu thế thế sinh sinh Lại càng thêm nỗi bực mình vì
ai Chẳng qua muôn việc bởi trời |
|
Tay nguyệt lão khéo xe chăng chớ |
Ngày sáu khắc tin mong nhạn lặng[159] 225 Giết nhau bằng cái u sầu độc chưa! 240! |
Trăm tình ắt chẳng tình nào
là hơn Nhớ má phấn nhớ môi son NHớ đôi mắt phượng nhớ mồm cười
hoa Nhớ từ tính hạnh nết na Chuộng chiều khi tỉnh thuận
hòa khi say Cùng cam ân nặng nghĩa dày Ghi lòng nay hẳn có ngày chả
xong Vì ai nên phải đông tùng Trách ai chẳng biết nỗi lòng
cho ai Kìa Từ Thức nhập thiên thai |
Nhẽ đâu giả được tấm lòng cho
đang Nhớ nhời tạc dạ khắc xương Gây nền ngay chính dựng khuôn
vuông tròn Nhớ nhời thệ hải minh sơn Non còn bể cạn lòng còn chơ
chơ Nhớ khi rượu sớm trà chưa Thơm tho tay ngọc say sưa
chén vàng Nhớ khi giấc tỉnh canh tàn Quạt nồng đắp lạnh ân còn biết
bao Nhớ khi mặt đối tay trao |
|
Đốt phong hương hả[172] mà
hơ áo tàn. Nghiêng bình phấn mốc sẽ
nhồi má seo[178]. 280. Ai ngờ tiếng quyên[179] kêu
ra rả |
Bây giờ bỗng dường
bên ruồng rẫy Cảnh hoa lạc nguyệt minh[170] hôm ấy |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét