Thứ Tư, 26 tháng 6, 2024

Lê Thánh Tông- Thí thảo thi / Toan Nguyen dịch


Hồi mới nhập học Hán nôm. Chúng tôi những chàng trai cô gái trẻ trung bị hấp hơi với Thư pháp bút lông. Giờ nghỉ lôi báo, bút, mực ra luyện. Học phong sĩ khí rất là hăng hái. Thầy chủ nhiệm Đinh thanh Hiếu cũng phấn khởi lắm, vì chả mấy khóa học đông mà hăng như này. Thầy cũng thích đem sở đắc của mình ra để thi hành chính giáo. Thầy đọc lướt bài Thí Thảo thi của Lê Thánh Tông. Tôi khoái khẩu nhĩ mục mà thuộc lòng tắp lự. Thỉnh thoảng ngâm nga boong boong khẩu nhĩ. Thoát mấy mươi năm. Tôi quên khuấy mất 2 câu: liên 3-4; 5-6. Không nhớ cái nào trước, cái gì sau. Tra Google không có. Lượt Mạng cũng không ra. Hỏi bằng hữu bất thình lình không ai chỉ ngay cho được. Bất ý dịch thành câu cú lưu trữ lại. Bằng trắc còn trúc chắc. Xin cúi lạy Tiên Hoàng phủ hộ lòng yêu kính của hậu sinh



 窃劃銀鈎學古人,

閑來試草日將熏.

洋洋渴驥宗徐浩,

裊裊秋蛇病子雲.

紅錦箋中舒柳骨,

彩華筆下束顏筋.

壯懷猛節如緣夢,

留作經天緯地文.

皇黎朝聖宗淳皇帝御製試草詩

Trộm vạch ngòi câu học người xưa, 

Rảnh đem tập Thảo buổi nắng trưa. 

Minh mang Từ Hạo dòng ngựa khát,

Uốn éo Tử Vân tựa rắn cua.

Xương Liễu gầy mềm lưu giấy gấm,

Gân Nhan bó điểm Hạ ngòi hoa.

Phong đầu mạnh mẽ như duyên mộng, 

Đo trời vạch đất lối Văn xưa.

Lục bát: 

Đem bút học nối người xưa, 

Rảnh vui tập thảo ngày trưa nắng nồng. 

Ngựa khát Từ Hạo một tông.

Rắn trườn uốn lượn là dòng Tử Vân.

Bút hoa điểm Hạ Nhan gân,

Thanh Thanh giấy gấm gầy mềm Liễu xương.

Phong đầu Duyên mộng mạnh tuôn.

Đo trời vạch đất Văn nguồn để đây.

越西驩南全阮譯

Việt Tây Hoan Nam Toàn Nguyễn dịch.

sinh. 



Thứ Hai, 17 tháng 6, 2024

Chuyện tâm linh: thần mèo ở Đức.

Ở nước Đức giữa lòng châu Âu. Có một quán ăn người Việt. Kinh doanh làm ăn buôn bán mấy chục năm trời rất là phát đạt. Một bữa nọ ở trên trần thông gió. Một chú mèo trắng khoang, bị rơi xuống giữa nhà trước mắt các thực khách. Anh nhân viên phục vụ vui vẻ nói đùa với các thực khách châu Âu rằng chúng tôi sẽ đề tên món mèo vào trong menu. Mọi người thấy có được không? 
Người châu Âu không ăn thịt mèo nhưng họ biết là đùa nên cũng cười rất là vui vẻ. 
Chú mèo trốn vào một góc bàn. Anh nhân viên phục vụ thương con mèo đang trong cơn hoảng sợ nên đem thịt gà và nước uống lại gần để yên cho nó bình tĩnh trở lại. Nhưng chú mèo vẫn nằm yên đấy không nhúc nhích. Nữ chủ nhân tu theo đạo Phật, kiêng sát sanh, gượng gạo đành để yên đấy đóng cửa quán đi về. Còn lại anh nhân viên bồi bàn với chú mèo hoang ở trong góc Tường. Anh bồi bàn quyết định khóa cửa quán Để chú mèo ở lại vừa là để bảo vệ quán mà là cũng canh chừng bọn trộm chuột đêm hôm.
Chẳng ngờ chuông điện thoại ở đầu kia reo lên. Ông chủ ở đầu dây, yêu cầu anh nhân viên dùng mọi biện pháp để đưa chú mèo ra khỏi quán ăn. Với lý do chú mèo có thể ở lại trong quán và cào rách bộ ghế salon bọc da. Hoặc chú có thể ăn ị ra đấy bẩn mất vệ sinh. 
Bồi bàn buồn rầu lại gần chú mèo, lễ phép thưa
"Mời ông mèo ra ngoài cho!"
Bất thình lình chú mèo đứng lên bằng hai chân và nói bằng tiếng Việt: 
"Tại sao lại đuổi tôi đi? "
Anh bồi bàn giật mình hoảng sợ tưởng đâu mèo Tây chỉ biết nói tiếng tây ai ngờ thần mèo nói cả tiếng Việt Nam. 
Anh chắp tay khấn lại: "Con lạy thần mèo đây là lệnh của sếp, mời thần mèo Ra ngoài vườn thôi ạ"
Thần Mèo méo lên một tiếng rồi nói: "Vậy có khác gì là đuổi ta đi! Ta ở trên nóc quán này phù hộ cho gia chủ ở đây làm ăn phát đạt mấy chục năm nay bây giờ lại đuổi ta đi là làm sao?"
"Dạ bẩm thần mèo gia chủ của con sợ ngài làm xước ghế da"
"Ta cào rách một bộ ta phù hộ cho mua được trăm bộ nghìn bộ mà gia chủ cũng tiếc ta sao?"
Nhân viên bồi bàn hết sức kiên nhẫn: "à ! hóa ra ông là cái thằng phù hộ cho sếp của tôi để bóc lột sức lao động của tôi đấy à! Ông phù hộ cho sếp của tôi chứ ông có phù hộ cho tôi đâu? Mất thời gian tôi còn phải về với vợ con của tôi! Ông biến cho!" 

Anh bồi bàn túm cổ thần mèo xách ra vườn. Quặng luôn đấy! Thần mèo chỉ kịp méo lên một tiếng rồi biến mất! 
Từ đó quán xá làm ăn xa sút không được khấm khá như trước nữa! 
Câu chuyện có ý khuyên răn mọi người Từ nay nên thờ thần mèo làm thần hộ mệnh thần tài cho kinh doanh.