Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2021

So sánh hai bài thơ Cảm Xúc của Xuân Diệu và bài Là thi sĩ của Sóng Hồng

 

So sánh hai bài thơ Cảm Xúc của Xuân Diệu và bài Là thi sĩ của Sóng Hồng. 1 ông nhà thơ chân chính và một ông nhà cách mạng chân chính. Vâng sóng gió thời đại đưa hai ông vào một vòng tranh luận về quan niệm nghệ thuật vị nghệ thuật và quan niệm nghệ thuật vị cách mệnh. Hay là văn thơ tuyên truyêǹ. Nghe trích đoạn của hai ông từ lâu hôm nay rảnh rang lôi 2 ông ra đọc. Mới thấy rằng cái chân lý cảm thụ văn thi cũng cần có chứng thực của thời gian chả khác gì sử học. Tìm hiểu thêm lai lịch điển cố thì mời các bạn xem online

 


 


 

Xuân Diệu

Sóng Hồng

 

Cảm xúc/

Là thi sĩ

 

https://www.thivien.net/Xu%C3%A2n-Di%E1%BB%87u/C%E1%BA%A3m-x%C3%BAc/poem-WKWvktcZ_7p_e0hYhUcLuA

https://nhandan.com.vn/nghe-doc-xem/la-thi-si-404216

 

Tặng Thế Lữ

Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây
Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến

Đây là quán tha hồ muôn khách đến
Đây là bình thu hợp trí muôn hương
Đây là vườn chim nhả hạt mười phương
Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc...

Đôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc
Đôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm
Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm...
Của xanh thẳm thấy luôn màu nói sẽ...

Tay ấp ngực dò xem triều máu lệ
Nghìn trái tim mang trong một trái tim
Để hiểu vào giọng suối với lời chim
Tiếng mưa khóc, lời reo tia nắng đọng

Không có cánh nhưng vẫn thèm bay bổng
Đi trong sân mà nhớ chuyện trên giời
Trút thời gian trong một phút chơi vơi[1]
Ngắm phong cảnh giữa hai bè lá cỏ...

- Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ
Mà vạn vật là muôn đá nam châm
Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm
Sao lại trách người thơ tình lơi lả?


Nguồn: Xuân Diệu, Thơ thơ, NXB Sống mới, Sài Gòn, 1971

 

Tặng các nhà thơ Việt Nam

Nếu "thi sĩ nghĩa là ru với gió,
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây",
Ðể tâm hồn treo ngược ở cành cây
Hay lả lướt đìu hiu cùng ngọn liễu;
Nếu thi sĩ nghĩa là nhăn với mếu,
Nghĩa là van Thượng đế rủ lòng thương,
Hồn bơ vơ lạc lõng ở mười phương,
Khóc rả rích như ve sầu tháng hạ;
Nếu thi sĩ vùi đầu mài miết tả
Cặp "tuyết lê" hồi hộp trước tình yêu,
Cho cuộc đời là mộng ái cao siêu,
Chìm đắm ở thương hoa và tiếc ngọc;
Nếu thi sĩ nghĩa là đem gấm góc
Phủ lên trên xã hội đã điêu tàn,
Véo von ca cho át tiếng kêu than
Của nhân loại cần lao đang giãy giụa;
Thì bạn hỡi, một nhà thơ như rứa
Là tai ương, chướng họa của nhân quần,
Nhọc tơ lòng mà phí cả ngày xuân
Ðể ca ngợi bất công và tàn ngược;
Uốn gối trước cường quyền và mong được
Lượm hương thừa, phấn thải để qua ngày;
Khiến loài người đắm đuối và mê say,
Sống thoi thóp dưới gông xiềng nô lệ.
Không, không được! Hỡi các nhà văn nghệ,
Các nhà thơ yêu dấu của đồng bào,
Các nhà thơ trong sạch và thanh tao,
Hoa thơm ngát trong vườn xuân đất Việt!
Là thi sĩ phải là hồn cao khiết,
Chí kiên cường và sứ mệnh cao siêu;
Ca tự do, tiến bộ với tình yêu
- Yêu nhân loại, hòa bình và công lý -
Cao giọng hát những bài ca chính khí
Của anh hùng đã vì nước quên mình,
Sống quang vinh mà chết cũng quang vinh,
Của Bãi Sậy, Thái-nguyên và Yên-bái...
Là thi sĩ nghĩa là theo gió mới
Tìm ý thơ trên ngọn sóng Bạch - đằng,
Ðể tâm hồn dào dạt với Chi-lăng,
Làm bất tử trận Ðống - đa oanh liệt,
Dốc cho hết cả một bầu nhiệt huyết,
Tưới tâm can đồng loại lúc tàn đông;
Thả trái tim hòa nhịp với Ðô-lương,
Với Lục-tỉnh, Bắc-sơn và Ðình-cả.
Là thi sĩ nghĩa là cao khúc họa
Cuộc đấu tranh vĩ đại của hoàn cầu
Chống hung tàn xâm lược khắp năm châu,
Trên trái đất dựng cao cờ dân chủ.
Dùng bút làm đòn chuyển xoay chế độ,
Mỗi vần thơ: bom đạn phá cường quyền,
Và lúc cần, quẳng bút lấy long tuyền.

Hỡi thi sĩ! Hãy vươn mình đứng dậy!
Thời rượu nồng, đệm gấm đã qua rồi.
Thôi thôi đừng khóc gió với than mây,
Hãy nhịp bước trên con đường tiến bộ.
Dùng thi khúc mà lạnh lùng soi tỏ
Những bệnh căn xã hội đã tràn đầy;
Cùng công nông vun xới cuộc tương lai
Ðã chớm nở từ Liên-xô hùng vĩ.

     Ngoại thành Hà Nội, tháng 6-1942

 

 [1] Sau tác giả sửa thành “Trút ngàn năm trong một phút chơi vơi” (Tuyển tập - tập I, NXB Văn học, 1983).

 

 




Thư pháp: Phạm văn Ánh, hiệu Trường Fong

 

NHÀN VÂN VẠN LÍ CAO NGÂM NGOẠI,
MINH NGUYỆT BÁN SONG THANH MỘNG TRUNG 
(Thư pháp: Phạm văn Ánh/hiệu Trường fong/ Bắc hưng nhân)
///
Cao ngâm muôn dặm mây nhàn
Thanh lương nửa cánh trăng vàng trong mơ.


Thứ Ba, 19 tháng 1, 2021

Dịch thơ Cụ Quốc Việt Lê trên FACEBOOK

Dịch thơ Cụ Quốc Việt Lê trên FACEBOOK 

寄應和野夫

菜根心與俗情疏。頼有祗園可托居
評品塞翁忘得失。醉醒輪月伴盈虛
生來富貴吾非福。老去清貧汝自如
觸興髙情惟酒可。吟難一句敘終初

1
Gửi ông Nông dân Ứng Hoà
Thói đời mặn nhạt rau dưa,
Gửi thân cày quốc an cư vườn Kỳ.
Tái ông được mất những gì,
Tỉnh thì chơi bướm bướm về lại say.
Tôi đây phú quý đâu hay,
Già rồi thanh đạm được vầy như ông.
Cảm xúc đến rượu uống không,
Ngâm câu thơ nhạt thong dong sớm chiều.
(Dịch bởi 
Nguyen Duc Toan Thang
)

2
Gửi 
Ung Hoa Da Phu

Thói đời, ông chán vãi hồn (1)
Rau dưa thôi tạm rễ chôn vườn Kỳ.
Mất được ngựa, kệ mẹ người,
Ta đu gối hạc hao đầy khuôn giăng (2)
Sống thời, tôi chả giầu sang,
Già thời dẫu túng, ông thường phong lưu.
Muốn vui phải nốc riệu vào
Đầu đuôi câu chuyện gửi người bằng thơ.
(Tự dịch)

Tái:
Rét đậm, dậy sớm đi phúng ma ở Đội Nhân, tiện đường lạng về chợ Buoi an long lon. Tợp được chén cho ấm thì có gã vỗ vai, giật nảy mình nghĩ ai bắt nợ. Hihi! Hỏi hoá ra là một trong ba vạn chín ngàn học trò của Hải đồ. Hỏi thăm thì Cửu bảo lão ý gần đây làm tay 知園 coi vườn ở chùa Dược Sư trên tận miền Sáo.
Trên đường về Yên Quyết thì nẩy ra tứ, về đến nhà lẩu vào thì ghép xong. Giờ dịch đăng lên gửi Hải đồ cùng chư vị Thánh vật cùng lãm thưởng cho vui!

Chú
1. Kiêng huý cái ngàn vàng.
2. Dịch thoát, kiêng huý chữ Nguyệt Luân 

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2021

Yêu tuyết làm thơ theo ý cổ/爱 雪诗古思

 Ái tuyết thi cổ tứ 雪诗古

Đêm qua ngóng tuyết tuyết chăng về,
Sáng ra mở mắt tuyết đầy hè.
Trẻ thơ ríu rít papa tuyết,
Như thấy hồn ai trắng trẻ thơ.

 

Yêu Tuyết vì chưng trắng thế này,

Còn nghe Mai để lại hương say.

Trắng đi Tuyết trắng nhân tình trắng,

Hương say Mai toả tâm hồn ai.

 

Yêu tuyết thương mai mấy kẻ vì

Mai thì hơn tuyết chút hương phi

Tuyết lại hơn mai 3 phần trắng

Yêu Tuyết thương mai mấy kẻ vì

 

Tuyết về tuyết lại tan ngay,

Niềm tin gửi tuyết thế này đáng không.

Trắng tinh như giãi tấm lòng,

Vài hôm tan tuyết đen lòng lại đen.

Một chuyến đi Gera/ - https://de.wikipedia.org/wiki/Gera

 Thơ làm nhân 1 chuyến đi Gera - Thueringen - Germany 2020

https://vi.wikipedia.org/wiki/Gera

https://de.wikipedia.org/wiki/Gera


Năm nay thất nghiệp ra đường

Thuê gì làm nấy chuyện thường kiếm ăn

Miễn sao được sạch lương tâm

Lát đường cho tốt người dân an toàn

Giao cho cái máy rõ ràng

Làm xong lại trả đàng hoàng vào kho

Tiền nhiều ít cũng không lo

1 giờ lao động 5 "cò" cũng vui!

(Đi làm đường các cháu ạ, thấy nhà thờ đẹp quá. Thế mà *ịt mẹ bọn VN nhà thờ đẹp chúng nó dỡ làm mới! *Éo hiểu các vua hùng ăn gì mà con cháu ngu thế 🤭. Chắc tại ăn bánh chưng bánh dày, đọc nhiều cổ tích trầu cau, tấm cám đây mà! 🖕... )

 

Câu chuyện cổ tích ngây thơ

Có cô công chúa mộng mơ tóc dài

Đáng thương bị nhốt lâu đài

Để đem phép lạ giúp người yêu ma

Có anh Hoàng tử thiệt thà

Tận bên châu á phương xa đến gần

Thương nàng anh đứng tần ngần

Nàng buông dải tóc buộc chân lên đài

Yêu nàng anh đứng thở dài

Bao giờ cổ tích cho đời ngây thơ

(Rờ tóc nàng Rapunzel chữa khỏi covid và tất cả bịnh tật nha)

 



 

 

Khổ thân trời rét thế nầy

Thương anh chân đất đứng đây trần truồng

Xem ra nghệ Thuật tầm thường

Tụt quần ra đứng giữa đường là xong

Cởi ra chẳng đỏ chẳng hồng

Mới hay nghệ thuật khác lòng xấu xa

Nghệ thuật từ người mà ra

Ngắm xem trân quý thịt da con người

Thiên nhiên tạo tác bởi trời

Trời cho con mắt người người khác nhau

Nhìn hòn đá cũng đổi màu

Nhìn cây nhìn cảnh đâu đâu cũng tình

Hoàng tử ngày xưa nhiễm phép tà

Hoá thân thành ếch sống bôn ba

Bao giờ có được tình yêu thật

Biến lại thành nhân thoát phép tà


Có ai mà tin được phép mầu

Biến người thành ếch chuyện đâu đâu

Cúi mình hôn ếch yêu chân thật

Tào lao chuyện ấy không có đâu


Tình yêu chân chính quá diệu kỳ

Cứ tin rằng có cứ tin đi

Yêu thương dám chịu điều ngang trái

Cổ tích ngày xưa quá diệu kỳ

 

 Ngẩn ngơ thất nghiệp ra đường

Thấy câu chuyện cũ nhớ thương thửa nào

Yêu thương cảm xúc dạt dào

Mong ai cũng có dạt dào yêu thương

 

Chính- tà Thiện - ác Gian- ngay

Ngày xưa chuyện kể đến rày vẫn tin

Bé Quàng khăn đỏ hồn nhiên

Đem chuyện mang bánh sang bên biếu bà

Kể hết cho sói gian tà

Sói đi đường tắt bắt bà nuốt đi

Ngây thơ bé có biết gì

Gặp bà sói giả chẳng nghi chút nào

Sói nuốt chửng biết làm sao

Thiện lương gặp Ác siết bao rầu lòng

Bác thợ săn đã đề phòng

Mổ bụng sói dữ nhét phồng đá vô

Tỉnh dậy cổ sói khát khô

Liền đi ra suối lần mò nước trong

Uống nhiều nước, đá nặng phồng

Kéo luôn xác sói xuống dòng nước trôi

Đạo trời lẽ đất than ôi

Bình tâm thì Ác Gian-rồi tự tiêu!

Du xuân gió lộng thế này,
Phát tài phát lộc Năm nay khác thường.
Xa quê như ở thiên đường,
Cầu cho thiên hạ bốn phương GIÓ HÒA
Deuschtland/11/2020

Trái Tim Lông Lá _ Cái Mồm Râu Ria

 Trái Tim Lông Lá- Cái Mồm Râu Ria

Cứ bảo dân Nam đéo biết gì

Chính trị Kinh tế rất ngu si

Cứ thử vén M.ồ.m ra một phát

Nhao nhao dân chửi: CẤT L.Ồ.M ĐI



Miệng em chúm chím trái tim

Râu ria em cũng 2 bên đủ đều

Chỉ vì thiên hạ nói điêu

Miệng em mà ló nại kêu nà n.ồ.n 😁

 

Miệng trái tim, chúm chím chào

Râu ria thì cũng làm sao mà buồn

Chẳng qua dân có tâm hồn

Đúng mồm mà lại nghĩ *ồn mới đau

Yêu cây

 Yêu cái cây ở Phòng mạch Đốc Tờ Đít làm bài thơ



"Quanh năm buôn bán ở mom sông"

1 vợ 3 con phải gắng công

Chữ nghĩa lụi tàn bên cơm áo

Thơ văn buồn bã lúc trăng trong

Ngóng ai thi khách bên song vắng

"Kỹ nghệ lấy tây" có biết không

Ốm bệnh thân bằng "thùy tứ cố"

1 vợ 3 con khéo mất không!

Ai về nhắn gửi phường em bé

Áo cơm chữ nghĩa cũng lộn sòng!

!

Việt Nam có cái cây này

Trồng bờ trồng bụi bỏ đầy hoang vu

Bên tây họ bỏ vào lu

Để nơi rộng rãi giữa khu đông ngừoi

Thứ nhất là nó xanh tươi

Thứ nhì là nó chuyển hồi ô xy

Không gian thoáng mát như ri

Đừng tận dụng chỗ nhanh đi vào hòm

(Khuyên mọi người nên bớt không gian trong nhà cho Cây Xanh thật rộng để thoáng khí, dễ sống lâu. Để nhà cửa chật chội cái gì cũng kê thập cẩm bà lằng, vừa bẩn vừa bụi bọ dễ sinh bệnh tật - Nhân 1 ngày đi Khám BÁc sĩ, thấy cái cây to đẹp !)

Thơ Kỷ niệm 50 năm thành lập Viện nghiên cứu Hán Nôm

 Thơ mừng 50 năm thành lập Viện nghiên cứu Hán Nôm



Năm ... mươi ... năm nhựng đắng cay

Ngày ... xưa gian khó ngạy nay oai hùng

Văn đàn trống nỗi đùng đùng

Hơn mười năm lẽ đã từng đóng film

Bêi trừ Việt điễu sào nam

Ngựa hồ gió bấc giật giàm mẫy khi

Năm mươi năm nữa còn dì

Mấy ai hình đó - người đi đâu roài! ... Hự ự hự!

Tom chát ! Tom Tom! Chát tom!

(Nhân bổn viện chơi Ca Trâù quá gầu)


 Trên ông Tiến, dưới ông Tôn

Ông nào cũng chỉ thích M.ồ.m mà thôi

Lừng chừng ở giữa thằng tôi

Thì thầm cũng bảo rằng tôi thích M.ồ.m


Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2021

Lời hứa của một người cha - (Chuyện Sưu Tầm)

 

Lời hứa của một người cha (Chuyện sưu tầm)


Ảnh minh họa 


Vào năm 1989 , một trận động đất kinh hoàng dường như san bằng nhiều thành phố ở Armenien , giết chết hơn  30,000 người chỉ trong vòng hơn bốn phút đồng hồ . Giữa lúc hoảng loạn đó , một người cha sau khi để vợ mình trú an toàn trong nhà , ông chạy vội đến trường học , nơi đứa con trai của ông đang ở đó , để rồi chỉ nhận ra rằng ngôi trường đã bị san bằng tất cả . Sau một phút chấn động trong tâm trí , người cha nhớ lại lời hứa của mình với con trai : " Bất cứ chuyện gì xảy ra , ba cũng sẽ luôn đứng ở đây chờ con ! " Nước mắt người cha chan hòa trên má Khi người đàn ông nhìn vào đống đổ nát mà trước đó nó là ngôi trường , tất cả hi Vọng đều tiêu tan , nhưng ông vẫn nhớ đến lời cam kết với con trai mình . Ông bắt đầu tập trung tìm xem chỗ mà ông thường đưa con trai đến lớp học vào mỗi buổi Sáng. Ông nhớ lại lớp học của con mình ở phía Cuối dãy phòng học ngay góc bên phải Của tòa nhà , ông vội chạy nhanh đến đó và bắt đầu đào những mảnh vụn của tòa nhà lên.  Khi ông đang đào , những vị phụ huynh đau khổ khác cũng vừa đến , họ đau khổ kêu lên:

“Con trai tôi "

" Ôi , Con gái của tôi ! "

Một số người tỉnh táo khác thì cố gắng kéo người đàn ông này ra khỏi đống gạch vụn của ngôi trường, và nói rằng:

“Trễ quá rồi , anh ạ ! "

" Chúng nó chết rồi ! "

" Ông chẳng làm được gì nữa mà ! "

" Hãy về nhà đi Nào anh , chúng ta hãy đối diện với sự thật , anh không thể làm được gì nữa . "

" Anh chỉ làm cho mọi việc thêm tồi tệ thôi ! "

Mỗi lần có người nào nói điều gì , người đàn ông đều trả lời bằng một câu hỏi :

" Bây giờ anh có định giúp tôi không ? "

Và rồi ông lại tiếp tục công việc đào bới để tìm con trai của mình , cứ từng hòn đá một được ông đào lên.  Người lính cứu hỏa đến và cố gắng kéo người đàn ông nọ ra khỏi đống gạch vụn kia , ông ta bảo :

 " Lửa đang bắt đầu cháy , nó sẽ bùng cháy khắp nơi . Ông đang trong nguy hiểm . Chúng tôi sẽ giải quyết việc này . Ông về nhà đi . "

Đáp lại , người cha đầy tình thương này hỏi lại:

 " Ông có định giúp tôi một tay không ? "

 Rồi một người cảnh sát đến và nói :

" Ông đang điên khùng và quẫn trí , mọi chuyện đã kết  thúc rồi . Bây giờ ông đang làm nguy hiểm đến những người khác . Hãy về nhà đi . Chúng tôi sẽ giải quyết việc ở đây mà ! "

Người cha khốn khó kia trả lời , " Ông có định sẽ giúp tôi một tay không , ông cảnh sát ? " Nhưng không ai giúp ông cả. Người đàn ông nọ can đảm tiếp tục công việc một mình , bởi vì chính bản thân ông cần biết một điều : " Con trai ta còn sống hãy thật sự đã chết rồi ? " Ông tiếp tục đào tám giờ đồng hồ ... mười hai giờ ... hai mươi bốn giờ ... ba mươi sáu giờ ... rồi , đến giờ thứ ba mươi tám , khi ông kéo tảng đá ra , ông nghe tiếng con trai mình ... Ông thét gọi tên đứa con trai yêu dấu: " ARMAND ! "

ông nghe tiếng trả lời , " Ba hả ! ? ! Con đây , Con đã nói với mấy bạn là đừng có lo lắng . Con nói là nếu ba còn sống , thế nào ba cũng đến  cứu con , và khi ba đến cứu con thì mấy bạn cũng sẽ được cứu ra nữa . Ba đã hứa với con là , " Bất cứ chuyện gì xảy ra , ba cũng sẽ luôn đứng ở đây chờ con ! " Ba đã làm như vậy , Ba ơi …". Người cha mừng rỡ hỏi :

 " Con như thế nào ? Ở đó thế nào rồi ? "

"Ba ơi, ở đây có 14 đứa tụi con trong số 33 bạn trong lớp . Tụi con sợ lắm, vừa đói , vừa khát , may quá ba đã ở đây . Khi toà nhà sụp xuống , may mắn nó tạo khoảng khoảng trống này tạo thành cái góc tam giác , nên tụi con được an toàn trong này " .

" Chui ra đây , con trai ! "

" Không , ba ! Để mấy bạn khác ra trước đi , vì con biết ba sẽ đem con ra! Bất cứ chuyện gì xảy ra , ba cũng sẽ ở đây với con ! "

 Trong đời sống theo Chúa của chúng ta , có lúc chúng ta tưởng Chúa ngủ quên , hoặc Ngài không quan tâm đến chúng ta , nhưng Chúa là Đấng Thành Tín , Ngài chẳng bao giờ thay đổi , Ngài chẳng lìa chúng ta , chẳng bỏ chúng ta . Dẫu rằng người đàn bà có quên cho con mình bú đi chăng nữa , Chúa sẽ chẳng bao giờ quên con cái Ngài .