Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Cảm giác "No" văn hóa sau khi đọc các bài về "viện Khổng tử" trên xuandienhannom.blogspot.de

Bài viết theo cảm xúc, chưa phải bài nghiên cứu.
Mình đã đọc hết các bài liên quan đến việc "đề phòng viện Khổng tử của Trung Quốc thành lập ở Việt Nam" trên xuandienhannom.blogspot.de. Cảm giác ... chán chiếm lĩnh hoàn toàn tư tưởng của mình. Quả là "Quốc gia hưng vong sất phu hữu trách". Được như vậy, nước ta thực sự đã hoàn toàn độc lập (không thèm chơi với TQ ngay cả mặt Văn hóa), dân ta thực sự đã hoàn toàn tự do (chưa tường tận về tương quan văn hóa 2 nước đã tự do phát ngôn theo ý riêng, có thể gây hại cho nhận thức nhân dân), đồng bào ta thực sự đã thừa cơm ăn áo mặc (vì thừa cơm ăn áo mặc nên mới có thời gian lo chống văn hóa TQ xâm nhập), dân ta ai cũng được học hành (vì có được học hành rồi, đủ rồi nên không cần học thêm cái gì nữa - nhất là của TQ càng không nên học). Còn nhớ người xưa nho nhã, thông Hán văn, giỏi Thơ Đường. Tiến sĩ xuất thân còn theo học Trung Văn cho nhuận thân sĩ tử. Nay chỉ 1 cách nhìn về Văn hóa cũng đủ thấy người nước ta trong sử sách ngoại quốc được đánh giá là có vóc dáng "nhỏ bé", đúng lắm. Cảm giác Lo ngày một to thêm. 
Đương nhiên, Viện Khổng tử sẽ chỉ truyền bá VH Trung Quốc thôi chứ chả nhẽ nó lại truyền bá tư tưởng Hồ Chí Minh. Còn nhớ từng có nghiên cứu về tư tưởng Khổng học trong văn chương Hồ chủ tich  còn có kia mà. Nay bảo viện Khổng tử không truyền bá văn hóa TQ thì nó truyền bá cái gì. Mà TQ bây giờ là TQ cộng sản đương nhiên nó cũng có tính Cộng sản. Nó tuyên truyền Tây Tạng là của nó cũng như thằng ăn cướp cướp của người đi đường rồi dùng tài sản của người ta làm tài sản của mình. Ai cũng biết thế cả. Việc học tập văn hóa là học tập văn hóa. Cái mối tương quan Trung Việt nó sâu sắc và tế nhị. Nhưng cái giống người Việt mình có cách đọc chữ Hán riêng biệt, có truyền thống Nho học lâu đời tự thân đã nhuần nhuyễn vào đời sống con người, nên càng học càng phát huy xa hơn không hề bị Trung Quốc hóa. Ngày xưa Minh Thành tổ đã từng đốt sách, đập bia chữ Hán của Đại Việt, vết sẹo còn dấu trong sử sách chưa phai. Nay nếu mà lo sợ có lẽ là TQ lo sợ dân Việt Nam ai ai cũng thông Hán tự cả thì chí nguy. Mọi thành tựu 5000 năm của Trung Quốc bị thằng nhỏ con xơi tái, nén lại file đuôi .Zip chỉ có 2000 năm. Lí do, chỉ vì nó biết chữ Hán nhưng nó không phải người Hán. Cái bọn ranh này, không sáng tạo ra chữ viết và tư tưởng mà nó đớp không chữ viết - tư tưởng, chỉ vì mỗi lí do đó thế có đau cho Thiên triều không. Giá nó cứ cứng đầu cứng cổ như Tây Hạ, Đại Liêu, Mông Cổ, Mãn Thanh chỉ nhăm nhăm tách tách khác khác với Hoa Hạ thì được, cho chúng bay bài học Đồng hóa cho mày chết. Nay nó lại học mình, tư tưởng mình có gì, nó có giống y thế. Tôi vẫn nhớ thầy Kim Sơn đã nói với chúng tôi khi còn đi học. "Đứng bên cạnh người Khổng lồ và đứng trên vai người Khổng lồ, thế nào cao hơn". Chúng ta tự chọn lấy cách đứng của mình. 
Các Viện của các nước Anh, Nga, Pháp, Mỹ, Đức, Nhật... đừng tưởng nó không truyền bá tư tưởng của Đại Tư bản, đại Đế cuốc đâu nhé. Chẳng qua người ta lóa mắt không nhận ra thôi, thấy Phương tây bề ngoài giàu mạnh, tưởng họ hào phóng không cần nô dịch ta ư! Híc nếu được họ cũng không tha mà nhè miếng mỡ ra đâu. Nước Anh lúc náo chả muốn nước ta ra khỏi khối Pháp ngữ mà vào Khối thịnh vượng Liên hiệp Vương quốc Anh, nhưng nể phương diện ngọai giao với Pháp, Mỹ mà cũng chia địa bàn cả rồi; Nước Nga thì khỏi nói, bóp cổ họng dầu mỏ nước ta, năm nào chả tổ chức các giải đấu hữu nghị, tình thầy trò Việt Nga, mấy khoản nợ viện trợ từ hồi chiến tranh chưa biết đã giả hết chưa, ông Lãnh đạo cốp nào cũng học ở Nga về, định trái lời thầy dạy phỏng, văn nghệ sĩ cũng học ở Nga, các nhà Khoa học cũng học ở Nga ... xem cái phóng sự xúc động ấy bao nhiêu người Việt rưng rức ra khóc mới ... đáng yêu chứ. Không phải nước Nga nô dịch ta đấy ư! Nước Pháp thì chắc chân sau năm 1954 rồi, luôn luôn tìm cơ hội gợi lại cái vàng son của 80 năm Thực dân, đề cao các Trí thức Pháp học, các công trình Pháp ở nước ta thì lưu dấu luôn không chê được mà ta đụng sửa cái nào hỏng cái ấy. Mới có mấy ngôi chùa hơi giống Trung quốc ta đã loạn cả lên. Mấy con sư tử đá giống Tàu quá cơ, dù là nó đục ngay ở Ninh Bình, Thanh Hóa hay Ngũ Hành sơn(Đà nẵng) cũng phải trục xuất hết. Nước Mỹ thì sao, đa dạng văn hóa, đậm đà dân chủ, hợp chúng nhiều dân tộc đúng với tên gọi Hợp Chủng Quốc luôn (Chúng hay Chủng tôi thây kệ), muốn quay lại VN lắm mà chưa có Thiên thời địa lợi Nhân hòa nên chưa ra mặt. Học bổng cho du học, cho nghiên cứu thì cũng khá, cũng để tuyên truyền cho dân chủ kiểu Mỹ chứ gì, lối sống Mỹ chứ gì, các nước Châu Âu đã ngấm hết rồi. Cắm cái ĐSQ ở Láng Hạ còn bày đặt nghiêm nhặt đề phòng khủng bố cả cái Contener chóan cửa. Nếu cho nó thuê rộng ra nó thừa tiền thuê cả quận Đống Đa làm ĐSQ. Còn Nhật Bản hử, năm nào cũng cây hoa anh đào vớ vẩn đem đến cắm ở Hà Nội, Sài Gòn làm thanh niên nam nữ xoay ngắm chụp ảnh loạn cả lên, rồi phóng các bài phê phán văn hóa xem hoa anh đào kiểu Nhật, các nhà hàng Susi thôi rồi đặc Nhật. Nhân viên mặc Kimono, .... rồi sau này nó nhổ hết tre Việt Nam đi trồng Hoa Anh Đào hết. May là Anh Đào chứ Anh Túc thì Việt Nam thành Apganistan ở Nam Á rồi. Chưa kể bố trẻ Hàn Quốc mới đến sau, nhận họ hàng với Lý Long Tường rồi về Đình Bảng đầu tư xây đào lộn bậy hết các đền đài các tiên vương nhà Lý đi, ... mình lấy ví dụ mấy ông lớn ấy để Trí thức sáng suốt Việt Nam so sánh nhé. 
Nay tôi yêu Khổng tử, không phải vì tôi là môn đồ của ngài đâu mà tôi thực sự nghĩ rằng cái đa dạng văn hóa và ngôn ngữ trên thế giới naỳ là xu hướng tất yếu. Ta học giỏi ngoại ngữ nào thì tốt cho ta. Ta thông thạo văn hóa nước nào thì tốt cho ta hơn nữa, mà thông thạo cái văn hóa của chính "kẻ thù truyền kiếp" thì lợi còn gì bằng. Ấy là tôi dùng từ của cụ Lê Duẩn chứ tôi không coi nhân dân yêu chuộng hòa bình là kẻ thù đâu nhé. Trung Quốc cộng sản bá quyền, xâm lược tôi biết thừa nhưng nét đẹp văn hóa của họ tôi vẫn cần. Huống chi nó sát sườn kề cận văn hóa nước tôi thế, ảnh hưởng lên nước tôi ngần ấy năm, để lại cho con cháu chúng tôi cái di sản văn hóa độc lập tự cường "vô tốn Trung Hoa" mà cùng song song tồn tại, thì tôi cực cần. Các cháu Việt kiều đọc Hịch tướng sĩ, Bình Ngô đại cáo, .... đều gọi đó là chữ Chinesisch hết. Cấm đứa nào bảo là của Annamisch.
Bành trướng bá quyền, xâm lược, ta đề phòng là đúng, nhưng là ta phải tự tiêm phòng cho Văn hóa của ta mạnh mẽ lên chứ, ngăn chặn kiểu ngăn sông cấm chợ trên nhịp cầu giao dịch văn hóa thì ... (lắc đầu). Văn hóa ta mạnh lên nhờ hòa quyện học hỏi. Cậu công tử Trịnh Cán, ở trong cung lâu quá sinh bệnh mà chết sớm. Thử lấy 1 danh nhân nào của ta mà xứng tầm Khổng Phu tử, đề xuất với nhà nước cho lập Viện bên TQ rồi sang truyền bá tư tưởng Đại Việt đi.  (Nguyễn Du chẳng hạn, híc ! Cụ Nguyễn Du mà bảo cụ sang làm Đại Sứ bên TQ còn được chứ bảo lập Viện tên cụ ở bển cho đăng đối Viện Khổng tử chắc cụ đâm đầu tự tử chết luôn. Dù chỉ là núp danh, để truyền bá văn thôi cũng đủ phải tự tử chết ngay). Không đâu. Ta phải học và tiếp thu cái hay của họ thôi.
Chung quy lại chỉ vì bài xích Trung Quốc quá đáng mà phê phán những nhịp cầu văn hóa đáng quý. Mình thấy tư tưởng từ "Bài Hoa" đến "Bài Khổng", rồi lan man sang "Bài tất cả cái gì Made in China" là không đúng đắn. Ý tôi chỉ có thế. còn viết bài tranh luận để chứng minh này nọ, tôi xin kiếu vì mọi người đều có mắt có tai. Tuy nhiên đầu có thể vẫn không có đầu. Chịu ... dân chủ kiểu Mỹ !!! đấy. Các nước lớn Phương Tây không phải vì mạnh mà không sợ Trung Quốc mà họ tôn trọng Văn hóa Trung Quốc, đó là cái thông minh của họ. 


1 nhận xét:

  1. Cái này hình như có bản điện ảnh, em nhớ trước có xem trên vtv3 hay là xem bản online trên cocophim thì phải. Có cô bé gì diễn tài lắm, em xem mà khóc thút thít. Thấy moi thu truyen kiep có nhiều điểm đáng để suy ngẫm

    Trả lờiXóa