Chúng ta có thực sự độc lập?
Nhân ngày kỷ niệm A 80 của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam . Hàng loạt những thông tin bài viết do ban tuyên truyền cùng với quần chúng tự phát tung lên . Những hình ảnh diễu binh , tranh chỗ ngồi , đánh chửi nhau , hơn thua tiền 100.000 , …. Nó phản ánh một nhận thức xã hội rất tệ hại . 
Những thông tin lịch sử trắng đen lật giở . Có những bài viết về những tuyên ngôn độc lập của nước Việt Nam . Rằng thì là mà ! !!!! 
Khi ở một nơi xa xôi nhìn lại , tiến trình lịch sử và phát triển văn học xã hội của đất nước. Chúng ta hãy đặt một câu hỏi với một dấu chấm hỏi cực kỳ lớn: chúng ta có thực sự độc lập? 
Vâng từ thời các vua hùng dựng nước . Chỉ là các tiểu quốc thuộc dạng liên minh bộ lạc .  Trong khi ở Trung Quốc các quốc gia phong kiến chư hầu thời Xuân Thu chiến quốc đã hình thành khái niệm về quốc gia . Thì thời Hùng Vương Văn Lang âu Lạc là hoàn toàn mờ nhạt do các nho thần đời sau viết và suy tôn lên . Tướng nước Tần là đồ thư đưa quân xuống phía Nam. Các tiểu quốc âu việt lạc việt trong bách Việt dù chiến đấu ngoan cường. Thì nước Tần vẫn tiến xuống miền Nam Trung Hoa, hay là phía Nam sông Trường Giang . Triệu đà tuy có công lập quốc, nhưng vẫn là người gốc hán.  Xưng vương, tuy đối lại tự nhận mình ngồi xổm ăn uống theo tục man di. Nhưng có lẽ thần phục vẫn nguyên vẹn .
Đời đông hán tuy có hai người nữ họ Trưng làm loạn , nhưng vẫn là thuộc Trung Hoa . Các đời sau nổi loạn liên tục nhưng vẫn thuộc Trung Hoa . khúc Thừa dụ , Dương đình Nghệ đều nhận chức tiết độ xứ của Trung Hoa .  tự hào thay một khương công phụ làm tể tướng của triều đường . Thì cũng là người giao chỉ .  thời ngô thời đinh thời tiền lê thì cũng nhận chức giao chỉ quận vương .  tính ly tâm khỏi chính quyền trung ương rất là mạnh mẽ, tinh thần tự quản tự chủ đã rất cao, nhưng vẫn phải sắc phong từ Trung Quốc.  có khác gì Trung Quốc, khi chúng ta vẫn là một phần của Trung Quốc đa sắc tộc, đa văn hóa.  đời lý đời trần về sau cũng nhận sắc phong An Nam quốc vương của Trung Quốc . Tuy có đánh tống , tuy có đuổi nguyên. Tuy có chiếu biểu cự tuyệt này nọ , nhưng kỳ thực vẫn trong vòng tay ôm ấp của Hoa Hạ . Từ vải lụa đời tống, đồ gốm sứ đời nguyên,  đồ kim khí, sách vở giáo dục, cho đến kinh đại tạng, … ri rỉ rỉ di cái gì cũng Trung Quốc . Vậy độc lập ở đâu ? Tự chủ ở đâu ?  có chăng là một mảnh đất An Nam mà các quốc vương tự vạch ra giới hạn cho mình được phép làm họa làm phước !  đã được ủy nhiệm của thiên triều .  Tính chính danh là với thiên triều tính tự chủ là với quần chúng nhân dân thấp bé . Tính chính danh và tính thiên mệnh học tập được từ Trung Hoa lại được áp dụng vào một khu vực nhỏ bé hơn ở phía Nam Trung Hoa . Vậy bốn bản tuyên ngôn độc lập đang lan truyền trong lịch sử dân tộc thực sự nó là tuyên ngôn về tính độc lập ?  hay nó chỉ là một ảo tưởng của giới cầm quyền đương thời đối với quần chúng nhân dân trong giới hạn quản lý của họ ? 
1/ một bài nam quốc sơn hà theo tương truyền của lý Thường kiệt .  thì thực đã có từ đời lê đại hành đánh Tống.  tuy có xưng là “nam quốc sơn hà Nam đế cư”. Nhưng mà Nam đế này vẫn nhận sắc phong của thiên tử nhà tống.  Chẳng qua xưng đế trong nước mà xưng vương với thiên triều đó thôi . Đánh nhau là cái trò mèo? Hay nhận sắc phong là cái trò mèo?  lý Thường kiệt đánh tống rồi cũng giảng hòa! Hòa không được thì lại đánh. Đánh không xong thì lại hoà.  hòa gì thì hòa cũng viết biểu xưng thần! Thắng gì thì thắng cũng viết biểu xưng thần!  đấy bản tuyên ngôn độc lập thứ nhất là như thế đấy. Đến một người tài giỏi ngoại ngữ như Trần Nhật duật, cũng được sứ nhà Nguyên khen là : “tiếng của ông giống như tiếng của người ở chân định !”(chân định thuộc Trung Quốc, cái nôi của văn minh trung tâm của văn minh vẫn là từ Trung Quốc). Độc lập cái gì khi ngôn ngữ và văn tự vẫn còn vay mượn?
2/hai. Bình ngô đại cáo.  một áng thiên cổ hùng Văn dài Thòn. Trong ấy lời lẽ ngôn từ còn mạnh mẽ hơn cả “nam quốc sơn hà nam đế cư”. Dám nói thẳng rằng vua nhà Minh là “thằng Nhãi con”, gọi tướng nhà Minh là “đồ nhút nhát”.  chao ôi một tấm nhung y đại định thiên hạ!  thắng giặc rồi nhưng phải thả cho về để tỏ lòng nhân nghĩa, mở đức hiếu sinh.  rồi viết biểu tạ tội?  đổ lỗi cho biên thần gây hấn?  đao thương không có mắt, để đến nỗi binh tướng thiên triều bị tổn hại! Độc lập tự chủ là như vậy đấy ư?  chắc hẳn bình ngô đại cáo thời ấy có đóng dấu lưu hành nội bộ. Chứ chả nhẽ lại báo cáo sang cả Nam Trung Hoa, sang cả Bắc Trung Hoa!
Từ đó về sau đời lê đời mạc đều nhận sắc phong của thiên triều Trung Quốc khi an Nam quốc vương khi An Nam đô thống sứ. Miên man bất tuyệt không ngừng.  đến đời Trịnh Nguyễn phân tranh. Cũng hết lượt này lượt nọ phong vương, Phong quận vương, Phong nhiếp chính Vương,  phong đô nguyên soái tổng quốc chính, … cả nam lẫn bắc đều mua bán với Trung Hoa.  chúa Trịnh còn từng muốn dâng biểu xin “nhà lê đã hết người xin Phong cho họ Trịnh “ đấy ư? Nếu độc lập tự chủ thì tự cướp lấy sao cần phải xách Phong từ Trung Quốc ? di dân từ Trung Hoa sang được gọi là bắc khách . Bắc khách nhưng lại là khách từ nơi văn vật Thượng quốc. Mang đến tri thức, mang đến thương nghiệp, mang đến hàng hóa, mang đến sức lao động, mang đến tư liệu sản xuất, …  độc lập đấy ư ? tự chủ đấy ư? đến một người bác học như lê Quý đôn khi đi xứ Trung Quốc cũng được khen rằng: “ giá người này được sinh ra ở trung châu thì tài không biết trước được!”(trung châu cũng là chỉ Trung Quốc, đẩy trung tâm của văn minh vẫn là đấy) .
Nhà hậu lê suy tàn , cầu cứu nhà Thanh. Nhà Thanh là thiên tử phải cứu chư hầu. Đấy độc lập đấy tự chủ đấy ư? 
Nguyễn Tây Sơn phá Thanh đuổi lê hoàng . Rồi cái trò viết biểu xưng thần  vẫn còn nguyên giá trị: “ quan tổng đốc đến chưa kịp tiếp đón, bọn biên thần nghe lời sai quấy, tổn hại đến tôn nhan.”  lập tức Phong Nguyễn Huệ làm An Nam quốc vương.  dù lê hoàng vẫn còn ở Bắc Kinh.  cả hai ông ấy đều chịu sự lệ thuộc vào Trung Quốc phần nào. Độc lập tự chủ đấy ư?  Thái tổ cao hoàng đế nhà Nguyễn ta dẹp Tây Sơn, đánh ai lao, thần phục chân lạp, chiếm hoàng Sa Trường Sa , …  nhờ người Tây Dương giúp đỡ , nhưng rồi cũng viết biểu xưng thần . “ rằng nhà lê hết người , bô lão trong nước suy tôn . … thần không dám không nhận, xin đợi Ý chỉ của thiên tử ”. Độc lập đấy ư tự chủ đấy ư? Hay chính sách ngoại giao hai mặt đã có từ lâu đời.  nhà Nguyễn đầu hàng Pháp. Hủy bỏ ấn tín với Trung Hoa. Ấy là độc lập khỏi Trung Hoa nhưng lại lệ thuộc đại pháp.
3/ ba. bản tuyên ngôn độc lập thứ ba ngày 11 tháng 3 Năm 1945 , quân Nhật yếu trao trả quyền độc lập . Xây dựng khối đại Đông Á, suy tôn Nhật hoàng .  hủy bỏ hiệp ước với Pháp . Cũng hẳn coi là tuyên ngôn độc lập ? Độc lập khỏi nước Pháp, nhưng vẫn chưa rời được Nhật.  Thì đã có bản tuyên ngôn thứ tư.
4/ bốn . Bản tuyên ngôn độc lập ngày 2 tháng 9 năm 1945 . Ừ có nhẽ. Tự người Việt giành độc lập ? Tự người Việt đọc tuyên ngôn ? Ừ có nhẽ .  Những người Việt này lại là những người thuộc phe bôn sê vích Cộng sản . Thuộc về đệ tam quốc tế, sống và hoạt động theo lý tưởng của quốc tế Cộng sản với chiêu bài là giải phóng dân tộc , giải phóng thuộc địa … giải phóng cần lao , xyz nhưng bản thân họ đã thuộc về một thế lực quốc tế: không hề độc lập không hề tự chủ. Họ nhận viện trợ của quốc tế Cộng sản, họ thực hành lý thuyết của quốc tế Cộng sản. Từ cải cách ruộng đất, từ hợp tác xã nông nghiệp, từ biến đổi công tư thương, từ kinh tế kế hoạch đẩy mạnh công nghiệp nặng và cơ khí luyện kim ,  bao cấp , trưng thu , quốc hữu hóa , đổi tiền, sát nhập, khống chế ngôn luận khống chế báo chí xuất bản , độc tôn tư tưởng, lập trường giai cấp,  công an toàn trị , ri rỉ gì gì cái gì cũng từ những ông anh cả ông anh hai mà đến , mà học mà làm .  vậy gọi là độc lập? Vậy gọi là tự chủ?
Trong cuộc nội chiến tương tàn , cả hai bên Nam Bắc đều lệ thuộc vào một thế lực quốc tế khác nhau . Vậy có gì là độc lập ? Có gì là tự chủ ?  Thậm chí cho đến tận ngày hôm nay A80, tinh thần độc lập tự chủ vẫn nguyên vẹn như trước . Dù tên nước vẫn cộng hòa xã hội , dù kinh tế là thị trường định hướng ,  dù bản chất “cộng sản đỏ” đã thành “tư bản đỏ”, thì cái độc lập tự chủ ấy vẫn thuộc về một thế lực nào đó mà nhân dân không hề biết .  Chửi tàu ngoài biển, cho sóng cuốn đi . Chửi Mỹ trên mạng, Coi là mạng xã hội rẻ tiền. Yêu Nga Nhưng Nga nghèo Nga thua không giúp .  đấy mới chính là độc lập tự chủ giữa nói và làm . Nói một đằng làm một nẻo . Duyệt binh thì duyệt mà tệ nạn xấu xa vẫn tràn lan . Thực sự là độc lập tự chủ Giữa nội dung và hình thức vậy .