Vốn dĩ chỉ là một status để đăng Facebook. Nhân nhà hoạt động chính trị xã hội trẻ người Mỹ Charlie Kirks vừa bị ám sát ngày 10 tháng 9 năm 2025 vừa qua. Anh ra đi khi mới 31 tuổi. Chỉ vì anh bày tỏ nhận thức của mình với các hiện tượng chính trị xã hội văn hóa và đạo đức của Hoa Kỳ. Anh tham gia tranh luận và truyền bá tư tưởng . Vậy những người không cùng chính kiến với anh Họ có thể tranh luận phản biện . Nhưng phương pháp cuối cùng là giết người khi họ không tìm được một lý tưởng nào để phản biện ! Lương tâm của họ thực ra họ biết rằng họ sai . Nhưng họ không chấp nhận bị sai . Họ vẫn muốn tiếp tục cuộc sống lừa dối lừa dối ngay chính bản thân họ.
Tôi lại nhớ lại bài này và đăng lên blog.
Nhân  câu chuyện tết độc lập. Tôi chợt nhận ra rằng nhận thức chính trị của tôi đã thay đổi rất là lớn. Đôi khi tôi có những bài viết những câu chuyện hay những comment những status phản biện đả kích châm biếm . Thì thường tôi được nhận những cái Phản biện ngược lại nhất là từ phía những bạn bè của tôi những người thân yêu của tôi. Nhiều người phê phán tôi rất là nặng nề , thậm chí họ còn khuyên nhủ dạy bảo tôi đừng nên thế này nên thế nọ , đừng quan tâm đến những vấn đề xyz . Hoặc là đừng có nói cái gì sai sai trái đi ngược lại với quyền lợi của đảng và nhà nước - hay tổ quốc gì gì đó !  họ thường có hai lý do : lý do thứ nhất là quan tâm đến chính trị và phát ngôn bày tỏ chính kiến cũng chả giải quyết được việc gì ! Chả thay đổi được gì đâu !; Lý do thứ hai họ nói rằng cẩn thận , kiểu công an mời đi uống nước chè . Hoặc là cẩn thận hải quan người ta cấm xuất nhập cảnh, Hay ảnh hưởng đến người thân và gia đình . Lý do thứ nhất thì xem ra cũng bình thường ! Nhưng lý do thứ hai thì dường như đó là một lời đe doạ? một lời cảnh báo ? tống tiền tinh thần: hết đường về quê mẹ quê cha! 
Tôi thì nghĩ bình thường , có người thích về quê nhưng có người cũng chả thích về quê.  nhưng đối với phong tục Việt Nam mà nói được về quê dường như là một cái gì đó vừa là ghánh nặng vừa là niềm tự hào để khoe khoang.  Là lợi ích của tinh thần. Nhưng đó thuộc về quyền tự do cá nhân, không ai cấm mà cũng chả ai ép . Có điều kiện thì về không có điều kiện thì thôi !  Nhưng mà một thể chế nào đó mà phải dùng đến biện pháp ngăn cấm người ta về quê hương để bịt mồm người ta trên mạng xã hội , trên ngôn luận. Thì thể chế đó thật là kinh hoàng và tàn bạo.  điều kỳ lạ là,  tôi chưa từng bị một người nào thuộc lực lượng vũ trang an ninh hải quan đe dọa trực tiếp về việc này. Chỉ được nghe kể mà thôi. Kể miệng thì tôi cũng không tin lắm.  nhưng tôi buồn cười ở một chỗ là những người cảnh báo tôi thì lại là những người thân yêu của tôi. Họ sợ cái gì chứ?  nếu lập trường của tôi không đúng đắn thì họ có thể phản biện,  hóa ra quê hương của mình đáng sợ đến như vậy sao? nhưng nếu dùng hình thức cảnh báo mang tính chất đe dọa.  Dù họ không có chức năng đe dọa Thì dường như họ cũng đang tiếp tay cho thể chế đe dọa người khác : “cấm mày về quê cha đất tổ “.
Họ cũng quên mất một điều rằng , ở hải ngoại người ta cũng có thể cấm người Việt Nam nhập cảnh theo hướng nhận thức của họ, theo luật của họ . 
Vậy nên tôi cũng xin có đôi lời khuyên những người bạn bè thân yêu của tôi rằng: đừng làm xấu mặt tổ quốc mình bằng những nhận thức tầm thường ấy.
Còn trong thời đại công nghệ, mạng truyền thông và xã hội cực kỳ sôi động. Cũng như tình hình quốc tế phức tạp ngày nay. Nhiều nước tiên tiến dân chủ trên thế giới đã ra quy định, công khai tài khoản mạng xã hội, và dùng tiêu chí đánh giá nhận thức qua mạng xã hội.  nếu như anh chị ủng hộ đảng phái chính trị nào đó, ủng hộ lập trường khủng bố, bạo lực, kỳ thị phân biệt chủng tộc và tôn giáo , kỳ thị giới tính , kỳ thị người bất đồng chính kiến …  thì chính các anh các chị các ông các bà sẽ không được phép người ta cho nhập cảnh vào nước của người ta. vậy nên đừng làm những việc thừa …
Còn như nhận thức của tôi thì đảng Cộng sản có lập trường đấu tranh giai cấp là động lực thúc đẩy phát triển xã hội … Khi xin visa các quý ông bà anh chị có thể không đánh dấu mục đảng phái . Nhưng người ta cũng biết quý anh chị ông bà là ai ? Chỉ có điều chưa đến mức mà thôi!  Tôi cũng thế - chưa đến mức mà thôi! 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét