Hà
Nội, chiều cuối đông (2/1/2007)
chép
thơ cụ Nguyễn Tá Nhí
二 十 九
之 青 春
Người bảo:
Trai ba mươi tuổi đương xoan.
Ta nay hai chín đã toan theo cõi già.
Đêm qua:
Mơ thấy mình là ông lão,
Răng chiếc rụng, chiếc long vênh váo.
Tóc sợi đen, sợi bạc chen nhau,
Mắt bên xanh, bên đỏ hai màu.
Tai ù ù cả đôi điếc đặc,
Suốt đêm khúc khắc.
Lúc thì suyễn, lúc thì hen,
Tối lửa tắt đèn.
Bốn mắt cứ tròng tròng không nhắm,
Mấy mùa đông qua cũng chưa thèm tắm.
Đi đâu cũng sắm gậy, sắm điếu cày,
Ngày cũng đôi bận đỏ mặt men say.
Nói năng lại ra vẻ bậc thầy thiên hạ,
Đông Tây kim cổ thảy đều hay cả.
Rõ ngán cho anh,
Hai mươi chín tuổi đầu.
Còn chán xuân xanh,
Sao khốn khổ làm ông cụ non sớm thế.
Chép xong về phòng đánh máy ngay.
Người chép:
Nguyễn Đức Toàn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét